CHIẾN THẦN - Trang 267

Lúc này, Hứa Mộ Triều mới hiểu ra, sau gần nửa thế kỉ yên ổn, cuối cùng

thú tộc cũng chính thức tuyên chiến với loài người.

Cô chỉ có thể thầm mắng chửi gã Đồ Lôi ngu xuẩn, cuồng vọng, cô tuyệt

đối không muốn trận chiến này tiếp tục diễn ra.

Cứ như vậy, cô và A Lệ đi tới vùng lân cận của thành phố Tuyên

Phương. Rõ ràng quân biên phòng của loài người cảnh giác cao độ hơn thú
tộc rất nhiều, rất nhanh đã phát hiện ra hai người. Hứa Mộ Triều đã sẵn
sàng thủ thế, nếu phải đánh thì sẽ đánh, ai ngờ quân biên phòng lại cho rằng
hai người là dân chạy nạn nên đưa họ về doanh trại gặp Đội trưởng Chu.

Đội trưởng Chu thoạt nhìn là một quân nhân trung niên chính trực,

nhưng ý tốt giữ họ lại của ông ta khiến cho Hứa Mộ Triều cảm thấy khó xử.
Bước tiếp theo nên làm thế nào đây? Trở về với thú nhân ư? Không được!
Ai biết Minh Hoằng đã báo cho Đồ Lôi biết được những “tội ác” của cô hay
chưa? Trước khi có thể trở lại Đại đội 5 của mình, cô thực sự không dám
hành động liều lĩnh.

ở lại nơi này ư? Nhưng đại quân người thú đã áp sát và bao vây mọi

tuyến đường, thành Tuyên Phương lại chỉ có hai nghìn binh lực, căn bản
không thể nào ngăn cản quân địch. Lẽ nào đường đường là một bán thú, cô
lại phải chịu cảnh chết chung với loài người trong đợt công kích của thú
quân?

Tiếp tục hướng về phương bắc, trốn vào lãnh địa của loài người ư? Đây

dường như là con đường tương đối an toàn. Nhưng nghĩ tới năm nghìn đồng
đội trong Đại đội 5 có lẽ cũng phải tham gia chiến dịch hoang đường này,
cô lại không thể coi như không biết mà bỏ rơi bọn họ được. Hơn nữa đối
với cô bây giờ, thế giới loài người đã vô cùng xa lạ, trong tiềm thức, ý nghĩ
quay về của cô đang bị phản đối mạnh mẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.