CHIẾN THẦN - Trang 270

công các lô cốt, cầm súng laser xông thẳng vào trận địa, đánh giáp lá cà với
binh lính loài người.

Đúng lúc này, Hứa Mộ Triều chợt thấy Đội trưởng Chu bị một sĩ quan

người thú cường tráng đẩy ngã xuống đất, khẩu súng của gã người thú đó
nhắm thẳng vào đầu ông ta. Theo phản xạ, cô liền nhào tới, giữ chặt tay gã
người thù kia, khẩu súng ngay lập tức bị hất văng lên trời. Cô đá vào đầu
gối gã một cái, gã người thú cường tráng là thế bỗng chốc trở nên mềm yếu
như một con búp bê vải, hét lên một tiếng thảm thiết rồi ngã khuỵu xuống.

“Cô…” Đội trưởng Chu được cô che chắn phía trước, kinh ngạc đứng

lên.

“Ui da! Con nhỏ thối tha này!” Tên người thú chửi cô, giơ súng lên định

bắn.

Hứa Mộ Triều cũng hơi sững sờ. Thấy gã định phản công, cô nhanh chân

đá vào ngực gã một cái, lực không mạnh nhưng vẫn đủ khiến gã người thú
cao to đổ rầm xuống đất.

“Nhìn xem ta là ai!” Cô nói với giọng vừa vui mừng vừa tức giận.

Gã người thú kia lập tức cứng đờ cả người. Gã dường như không tin

được vào mắt mình, ngây ngốc quay lại nhìn cô. Sau vài giây ngắn ngủi, gã
cứ như một đứa trẻ, khóc khóc cười cười đứng phắt lên, ôm lấy Hứa Mộ
Triều. “Đội trưởng! Đội trưởng! Rốt cuộc cô đã về rồi!”

Hứa Mộ Triều lại nhanh tay giật lấy khẩu súng của gã người thú, xoay

người, nhắm ngay vào khuôn mặt đang tràn ngập vẻ khiếp sợ của Đội
trưởng Chu. “Ra lệnh đầu hàng đi. Tôi đảm bảo sẽ không giết bất cứ tù binh
nào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.