CHIẾN THẦN - Trang 290

nhau, chúng tôi hi vọng được hòa bình.”

Đội trưởng Chu trầm mặc hồi lâu rồi lắc đầu, nói: “Tôi xin lỗi, cấp bậc

của tôi quá thấp, không có cách nào hoàn thành nguyện vọng của cô được.”

Hứa Mộ Triều quan sát sắc mặt của ông ta. Một quân nhân như vậy sao

có thể sợ chết được chứ, ông ta lại nói: “Cho dù tôi làm được điều đó thì cô
bảo tôi làm sao tin tưởng các người được đây, việc này không phải là âm
mưu của thú tộc đấy chứ?”

Hứa Mộ Triều liên tục giải thích thú tộc tuyệt đối không có bất cứ âm

mưu nào. Nhưng Đội trưởng Chu cũng là một người rất cố chấp, dù cô nói
thế nào, ông ta cũng không chịu tin tưởng, còn mời cô rời đi ngay lập tức.

Sau khi Hứa Mộ Triều đi khỏi, Đội trưởng Chu đứng trước cửa sổ, nhìn

sắc trời nhuốm màu xám xịt, khẽ buông tiếng thở dài. Thực ra ông ta cũng
muốn cảm ơn cô vì đã không xuống tay giết chết mình, nhìn cô cũng không
giống một kẻ dối trá, thế nhưng việc cô cải trang thành con người, cùng thú
tộc nội ứng ngoài hợp bắt ông ta làm tù binh không khỏi khiến ông ta cảm
thấy nghi ngờ. Sao ông ta có thể để các vị tướng lĩnh cấp cao gặp nguy
hiểm chứ? Vả lại, đám thú tộc đó thực sự mong muốn hòa bình sao?

“Đội trưởng Chu.” Phía sau lưng bỗng vang lên một giọng nói nhẹ

nhàng.

Đội trưởng Chu do dự xoay người lại, nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú,

mặc bộ quân phục màu đen của thú tộc, xuất hiện trước cửa phòng. Ông ta
nhận ra cậu ta, cậu thiếu niên A Lệ này chính là người đã cùng Hứa Mộ
Triều ngụy trang thành dân chạy nạn.

“Còn chuyện gì nữa? Tôi sẽ không bao giờ đồng ý đâu.” Đội trưởng Chu

tỏ vẻ không vui, nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.