CHIẾN THẦN - Trang 299

Doanh trại của thú quân vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng mưa vẫn không

ngừng rả rích bên ngoài khung cửa sổ. Nhìn viên sĩ quan anh tuấn cùng cậu
thiếu niên thanh tú trước mặt, Hứa Mộ Triều phát hiện đường nét trên
khuôn mặt hai người đúng là có những điểm tương đồng.

“Đội trưởng Hứa, A Lệ đã nói cho tôi biết âm mưu của người máy.”

Quan Duy Lăng nhìn cô chằm chằm. “Tin tức này rất có giá trị, tôi sẽ báo
cáo lại với Cố Nguyên soái.”

Hứa Mộ Triều quan sát sắc mặt của anh ta, thầm nghĩ chắc chắn A Lệ

vẫn chưa nói chuyện xảy ra với đôi chân của mình cho anh ta biết. Điều này
khiến cô cảm thấy hơi buồn, bất giác liếc mắt nhìn A Lệ. A Lệ cũng nhìn
cô, ánh mắt dịu dàng mà bình tĩnh.

Cô vô thức nhớ tới nụ hôn của cậu lúc chiều, nhưng ngay lập tức, cảm

xúc thực đã bị cô giấu nhẹm đi, đôi mắt trong veo vẫn hết sức sắc bén. “Nếu
mọi người đã có chung một kẻ địch, Đội trưởng Quan, theo anh thì trận
chiến này có cần thiết phải tiếp tục không?”

Quan Duy Lăng nhìn ánh mắt đầy vẻ tự tin và mong đợi của cô, lắc đầu,

nói: “Thú quân chiếm lĩnh hơn một nghìn kilômét lãnh thổ, giết chết hàng
vạn con người. Chúng tôi không thể bỏ qua dễ dàng như thế được.”

Hứa Mộ Triều lập tức phản bác: “Sau khi loài người phản công, thú quân

cũng đã chết hơn hai vạn. Chỉ cần các người đồng ý ngưng chiến, ủng hộ
Mộ Đạt thành thủ lĩnh của thú tộc, chúng tôi sẽ trả lại toàn bộ lãnh thổ đã
chiếm đoạt.”

“Không được, như thế vẫn chưa đủ.” Quan Duy Lăng ngừng một chút rồi

nói tiếp: “Trừ phi các người từ bỏ nền độc lập, hợp nhất với loài người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.