CHIẾN THẦN - Trang 298

nói thì chúng ta có thể đàm phán. Nhưng… đây cũng chưa phải là việc mà
tôi quan tâm nhất.”

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Hứa Mộ Triều và Đại Võ, Quan Duy Lăng

một lần nữa nhìn A Lệ đang đứng phía sau Hứa Mộ Triều, giọng nói rốt
cuộc cũng không còn vẻ lạnh lùng: “Nếu như không phải vì cậu ấy, vì…
tâm tư riêng của tôi, thì lá thư của các người, e là phải mất mấy ngày ở ban
chỉ huy quân sự mới có thể đến được tay Cố Nguyên soái.”

A Lệ cũng kinh ngạc nhìn Quan Duy Lăng, khóe mắt đỏ hoe, vẻ mặt kích

động chưa từng thấy.

Quan Duy Lăng đứng lên, đôi mắt kiên nghị lấp lánh ánh lệ, nghẹn ngào

nói: “A Lệ, anh trai đã tới trễ. Mấy năm nay, em phải chịu khổ rồi.”

A Lệ cắn chặt môi dưới, trong mắt ánh lên vẻ đau xót xen lẫn vui sướng.

Cuối cùng, cậu cũng không kìm được nước mắt, chạy tới ôm chầm lấy
Quan Duy Lăng, gọi một tiếng: “Anh!”

Chương 30: Thà làm vật hi sinh


Hứa Mộ Triều, Đại Võ cùng hai gã thuộc hạ của Quan Duy Lăng ngồi

trong một gian phòng khác, đối mặt nhìn nhau.

Đêm đã khuya. Cánh cửa phòng đóng chặt đã lâu cuối cùng cũng được

mở ra. A Lệ bước ra, hai mắt vẫn đỏ hoe nhưng vẻ mặt đã bình tĩnh hơn rất
nhiều. Cậu chăm chú nhìn Hứa Mộ Triều, khẽ nở một nụ cười.

“Mộ Triều, anh trai tôi mời cô vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.