CHIẾN THẦN - Trang 296

Ba người Hứa Mộ Triều nhất loạt đứng lên nghênh tiếp.

Viên sĩ quan đi đầu cởi áo choàng đưa cho thuộc hạ, bộ quân phục màu

xanh đậm càng làm tôn lên thân hình cường tráng, rắn rỏi của anh ta. Chiếc
mũ vốn che gần hết khuôn mặt lúc này mới được tháo ra, để lộ một gương
mặt hết sức trẻ trung, anh tuấn. Ánh mắt trong sáng như có điều suy nghĩ cứ
nhìn Hứa Mộ Triều chằm chằm.

“Thiếu tá Quan Duy Lăng?” Hứa Mộ Triều có chút giật mình. Lần trước,

sau khi biết được thân phận của Thẩm Mặc Sơ, cô liền nhận ra cấp bậc của
Quan Duy Lăng nhất định là không thấp, nhưng thực sự không ngờ anh ta
lại là người đại diện cho các tướng lĩnh cấp cao của loài người đến đây đàm
phán hòa bình.

Quan Duy Lăng gật đầu, nhưng ánh mắt lại dừng trên người A Lệ. Anh

ta nhìn A Lệ vài giây rồi mới nhìn sang phía Hứa Mộ Triều, ánh mắt nhất
thời có chút phức tạp, song lại nói với giọng hết sức nghiêm túc và thẳng
thắn: “Đội trưởng Hứa, tôi là đội trưởng đội cảnh vệ của Cố Nguyên soái,
kiêm đội trưởng đội bảo vệ đế đô, lại kiêm tham mưu cấp cao của ban tác
chiến quân sự, lần này toàn quyền đại diện cho Cố Nguyên soái tới đây đàm
phán với cô.”

Việc gặp lại người cũ lần này khiến Hứa Mộ Triều không khỏi cảm thán

vận mệnh thật thần kì.

Sau khi tâm phúc của Hứa Mộ Triều mang trà lên, hai bên cùng ngồi

xuống bàn đàm phán. Hứa Mộ Triều không nói ngay vào vấn đề chính mà
cứ nhìn Quan Duy Lăng chằm chằm. “Đội trưởng Quan, trước kia là do tôi
đường đột, có mắt như mù, chúng ta coi như “không đánh nhau thì không
quen biết” đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.