CHIẾN THẦN - Trang 392

Cậu ấy chưa chết! Cậu ấy vẫn chưa chết.

Những hình ảnh vỡ vụn, lộn xộn như tia chớp rạch ngang bầu trời, lướt

qua đại não hỗn độn của cô. Nhiều ngày qua, vị thống lĩnh thú tộc cô đơn
này chỉ biết nhìn chiến trường nồng nặc mùi thuốc súng, thi thể chất đầy
mặt đất mà không thể suy nghĩ, không thể nói được gì. Cô nghe đủ các loại
tin đồn về cậu sau khi bị bắt, mỗi lần như thế, cô lại trầm mặc thật lâu, thậm
chí chỉ cần nhắm mắt lại, hình ảnh cậu thiếu niên đẹp đẽ, thuần khiết lại
hiển hiện, nụ cười mỉm tựa thiên sứ, nói với cô: “Mộ Triều, chúng ta hãy
cùng nhau sống sót.”

Mà hình ảnh cuối cùng chính là lần đầu tiên trong đời cô giết sạch đám

bán thú đã từng vấy bẩn thân thể cậu. Cô đứng giữa phòng ngủ của Đồ Lôi,
khắp nơi tràn ngập những vũng máu tanh đen ngòm, nhưng cậu thiếu niên
ôn hòa đó tựa như chưa bao giờ xuất hiện.

“A Lệ!” Cô gần như phải dùng hết sức lực để gọi tên cậu, nhưng giọng

nói lại khô khốc, tắc nghẽn đến mức khàn khàn khó nghe. Còn cậu vẫn ngồi
im tại chỗ, không hề nhúc nhích, cũng chẳng nói tiếng nào. Thế nhưng Hứa
Mộ Triều lại mơ hồ thấy được trong đôi mắt trong veo, đẹp đẽ đó chợt loé
lên nỗi đau đớn vô bờ.

Cô nhích từng bước chân, cuối cùng cũng tới được trước mặt cậu ấy, rốt

cuộc cũng gặp lại nhau. Từ nay về sau, cô sẽ không để cậu phải chịu khổ
nữa, cô sẽ không để mình mất đi người bạn thân thiết này nữa.

Gương mặt anh tuấn, dịu dàng tựa thiên sứ của cậu thiếu niên dưới ánh

sáng mông lung càng trở nên đẹp đẽ đến lạ kì. Bờ vai rộng lớn, rắn rỏi
không thua kém bất cứ người đàn ông nào, cho dù chưa chạm đến cũng có
thể cảm nhận được sự ấm áp. Chính bờ vai kiên nghị này từng cõng cô băng
qua núi non trùng điệp, dịu dàng che chở cho tương lai của hai người. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.