CHIẾN THẦN - Trang 394

Hai cánh tay của cậu vẫn đặt trên thành ghế như cũ. Đầu óc Hứa Mộ

Triều lúc này vô cùng hỗn độn và choáng váng, chỉ có thể dựa vào lồng
ngực cậu, mỉm cười, nói: “Cậu đã nói, sau này chúng ta sẽ sống cùng nhau
mà.”

Dường như bị những lời này của cô làm cho xúc động, lồng ngực A Lệ

khẽ phập phồng, cậu lấy lại bình tĩnh rồi nhìn cô. Cô không chú ý tới, trong
cặp mắt đen láy đó xuất hiện vẻ thâm trầm, lạnh lẽo chưa từng thấy.

“Cùng sống với cô ư?” Giọng nói vừa trầm thấp vừa lạnh lùng của cậu

vang lên trên đỉnh đầu cô, dường như lại ẩn chứa nỗi buồn thương sâu sắc.

Cô hơi ngẩn ra, sau khi bị Đồ Lôi bắt giữ, rốt cuộc A Lệ đã trải qua

những chuyện gì mà lúc này lại có thái độ hờ hững với cô như vậy?

“Đúng vậy, cậu còn nói khi chúng ta đến được đế đô, cậu sẽ giới thiệu

người đàn ông tốt nhất đế đô cho tôi. Nhưng mà, nghìn vạn lần đừng giới
thiệu anh trai của cậu...”

“Ồ?” Giọng điệu của cậu càng thêm khinh khỉnh, tựa hồ đang nhớ lại

những hồi ức tươi đẹp nào đó. “A Lệ còn nói gì về anh trai mình nữa...”

“Một mình ngài đến đây làm gì vậy?” Một giọng nam trầm thấp truyền

đến, kèm theo là tiếng cửa tự động bị mở ra, cắt ngang cuộc trò chuyện giữa
hai người.

Đèn trong phòng được bật hết lên, sáng trưng khiến hai mắt Hứa Mộ

Triều bất giác phải nheo lại. Vẫn ở trong lòng “A Lệ”, cô xoay người nhìn
sang, lập tức nhận ra Quan Duy Lăng trong quân phục chỉnh tề cùng một
quân nhân điển trai, cao lớn khác đang đứng trước cửa. Cô liền nghĩ nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.