CHIẾN THẦN - Trang 431

“Hứa Mộ Triều...” Cô mơ màng nghe thấy một giọng nói trầm thấp vang

lên sát bên tai. “Cô cũng lừa mình dối người như vậy sao?”

Bên hông bỗng nhiên bị một đôi tay mạnh mẽ ôm chặt lấy, cô cảm nhận

mình được đặt nằm xuống xô pha mềm mại. Cô cũng không thèm mở mắt
ra, lập tức tìm một tư thế thoải mái, cuộn tròn trên xô pha.

“Cô biến thành bán thú như thế nào vậy?” Một giọng nói trong như nước

truyền đến.

“Không phải tôi đã kể cho cậu nghe rồi sao...” Cô lầm bầm. “Quang ảnh

thú... Một trăm năm trước, Quang ảnh thú muốn ăn thịt tôi...”

“Kể cho tôi nghe chuyện đó đi.”

Ánh mặt trời rực rỡ khiến cả căn phòng bừng sáng. Hứa Mộ Triều tỉnh

giấc vì một cơn đau đầu như búa bổ. Tham dự những buổi tiệc rượu thế này,
cô không thể không uống rượu, nhưng bị một gã như tên Tống công tử đó
bỏ thuốc thì quả là không biết đường nào mà đề phòng. Lát nữa phải tìm Cố
Linh xin chút thuốc mới được.

Hình ảnh cuối cùng trong trí nhớ mơ hồ của cô chính là cảnh cô ngồi

xuống trước bàn làm việc của “A Lệ”. Mà cuộc nói chuyện giữa hai người,
cô không còn nhớ đầy đủ nhưng cũng không phải là đã quên hết. Những lời
cô nói là lời của người say nhưng cũng mang vài phần cố ý dò xét.

Cô hít sâu một hơi, chỉ có hai khả năng: Thứ nhất, cậu ta không phải là A

Lệ. Vậy thì là anh em song sinh của A Lệ sao? Nhưng Tạ Mẫn Hồng và
những người khác đều nói cậu ta là A Lệ kia mà. Họ làm vậy với mục đích
gì kia chứ? Chẳng lẽ bọn họ muốn lừa dối cô? Nếu thực sự muốn lừa dối cô
thì vì sao cả ngày chẳng thấy bóng dáng A Lệ đâu, toàn là cô chủ động đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.