CHIẾN THẦN - Trang 463

Hứa Mộ Triều há hốc mồm, phải rồi, kế hoạch này quá nghiêm mật, hoàn

mĩ, đến mức khiến đối phương không còn sự lựa chọn nào khác, một khi kế
hoạch được khởi động, đối phương chắc chắn sẽ rơi vào thế bị động. Thế
nhưng Minh Hoằng không phải là con người, suy nghĩ của người máy sao
có thể linh hoạt bằng con người được? Chưa kể, nếu như Minh Hoằng còn
có những đội quân khác thì sao?

Thế nhưng, bất luận là kế hoạch nào thì cũng đều vấp phải những vấn đề

mà Cố Triệt vừa đưa ra.

Cuộc thảo luận ngày hôm nay tuy khiến Hứa Mộ Triều mở mang được

tầm mắt, nhưng vừa nghe Cố Triệt nói như thế, cô cũng cảm thấy có chỗ
không ổn, chỉ là không ổn ở đâu thì cô không thể nói rõ ra được.

Quan Duy Lăng lên tiếng: “Nguyên soái, vậy chúng ta phải làm thế nào

đây?”

Cố Triệt lẳng lặng quét mắt nhìn quanh một vòng. “Kế hoạch tuy là thứ

hữu dụng nhưng cũng thật vô dụng. “Linh hoạt” mới là gốc rễ của việc
dụng binh, kẻ địch chúng ta phải đối phó lần này là những kẻ không lộ diện.
E là phía trước còn rất nhiều khó khăn, các vị là chỉ huy, nên chuẩn bị tốt
tâm lí cho việc chiến tranh trường kì.”

“Vâng, thưa Nguyên soái.” Các vị tướng lĩnh cung kính đáp.

Hứa Mộ Triều bừng tỉnh ngộ. Kế hoạch cụ thể không phải là vấn đề mà

Cố Triệt quan tâm nhất. Thân là Nguyên soái, anh chỉ cần nắm chắc phương
hướng chiến lược tổng thể là đủ. Mục đích chủ yếu mà anh muốn truyền đạt
trong buổi họp ngày hôm nay, chính là yêu cầu tác chiến một cách “linh
hoạt” và “cẩn thận” chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.