CHIẾN THẦN - Trang 508

Buổi chiều, theo lời đề nghị của ủy ban tác chiến, hội nghị tổng kết chiến

dịch Khang Đô được gấp rút tổ chức.

Tư lệnh Thôi – Thống soái đại quân tây lộ, người phụ trách cứu viện

Khang Đô – chính là một trong những vị anh hùng và nhân vật chính của
hội nghị lần này. Thân là tướng tài của Cố Nguyên soái, Tư lệnh Thôi năm
nay bốn mươi hai tuổi, gia thế hiển hách, dụng binh điêu luyện, vững vàng,
có uy danh cực cao trong quân đội. Đối với ông ta, đám người Quan Duy
Lăng chỉ đáng xếp vào hàng con cháu. Năm ngoái, trong cuộc chiến với
zombie, ông ta cũng lập được rất nhiều công lao hiển hách.

Thế nhưng ông ta lại rất hợm hĩnh, tự phụ, luôn xem thường thú tộc. Mặc

dù luôn tuân thủ mọi mệnh lệnh của Cố Nguyên soái một cách vô điều kiện
nhưng đối với thú tộc, ông ta vẫn giữ thái độ kinh thường.

Vậy mà hôm nay, Tư lệnh Thôi vốn cao ngạo là thế mà lúc bước vaò

phòng họp, thấy Tư lệnh Mộ Đạt đã ngồi đó thì lại lần đầu tiên mỉm cười
khách sao, khiến Mộ Đạt có chút kinh ngạc.

Nguyên soái có lời khen ngợi Tư lệnh Thôi và Tư lệnh Mộ Đạt, chỉ huy

quân tiên phong Hứa Mộ Triều. Mà trong trận chiến này, Tư lệnh Thôi là
người dẫn đầu quân cứu viện, bao vây đại quân người máy ở Khang Đô,
tiêu diệt được hơn một vạn người máy, ép địch phải rút lui tới hàng trăm
dặm, có thể nói là người lập công đầu.

Song khi Nguyên soái đang hết lời khen ngợi ông ta thì ông ta lại ho

khan hai tiếng, nói: “Ngài Nguyên soái, tôi có ý kiến khác.”

Cố Nguyên soái lẳng lặng nhìn ông ta.

“Người lập công đầu trong chiến dịch lần này là hai người khác chứ

không phải là tôi.” Vẻ mặt ông ta trông rất nghiêm túc. Mọi người tò mò,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.