CHIẾN THẦN - Trang 509

nín thở chờ đợi câu nói tiếp theo của ông ta.

“Người đầu tiên đương nhiên là ngài, Nguyên soái.” Ông ta mỉm cười.

“Người máy vốn luôn vô cùng cẩn trọng trong việc dụng binh, thế mà lần
này lại như nổi điên tấn công ồ ạt vào Khang Đô mà không suy tính gì, có
thế quân ta mới có thể bao vây bọn chúng thuận lợi như vậy. Thuộc hạ nghĩ,
chắc chắn là ngài Nguyên soái đã dùng mưu kế gì đó để dẫn dụ người máy
đến. Tư lệnh tôi đây chỉ hưởng sái công lao của ngài mà thôi.”

Cố Triệt im lặng không nói, Tạ Mẫn Hồng nhìn vẻ mặt của Cố Triệt,

cười nói: “Thế mà Tư lệnh Thôi cứ luôn miệng nói là mình vụng mồm vụng
miệng.” Các tướng lĩnh khác nghe thấy vậy thì bật cười, tuy nhiên những
lời Tư lệnh Thôi nói không khỏi làm cho họ thắc mắc, vậy mà nhìn ngài
Nguyên soái thì có vẻ như anh không có ý muốn giải thích việc này.

“Vị thứ hai là ai?” Có người hỏi. Mọi người đều cho rằng đó là Mộ Đạt.

Tư lệnh Thôi im lặng giây lát, trên gương mặt vị quân nhân cao ngạo,

lạnh lùng này lại lộ vẻ xúc động hiếm thấy. Sau đó, ông ta nói: “Người thứ
hai, chính là Thượng tá Hứa Mộ Triều.” Rồi ông ta lấy từ trong túi ra một
lõi chip điện tử, nói một cách chậm rãi mà rõ ràng: “Sở dĩ quân ta có thể
gây ra tổn thất nặng nề cho quân địch là nhờ có đội quân của Hứa Mộ Triều
đã bằng mọi giá giữ chân bọn chúng trong vòng năm tiếng đồng hồ. Chắc
các vị có thể tưởng tượng tình hình chiến sự khó khăn, khốc liệt đến mức
nào. Đây là những hình ảnh quay được từ ống kính laser tầm xa khi quân ta
đến ngoại thành Khang Đô.”

Ông ta nhìn sang Cố Triệt, nói tiếp: “Tuy chỉ có hơn mười phút thôi

nhưng nếu các vị không ngại, tôi muốn các vị cùng tôi xem lại những hình
ảnh này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.