CHIẾN THẦN - Trang 533

Trong phòng hết sức vắng lặng, lạnh lẽo, giống hệt con người anh vậy.

Hứa Mộ Triều cột con chó nhỏ dưới chân bàn làm việc. Con chó thản nhiên
nằm rạp xuống mặt sàn, hai mắt đen láy, tinh ranh hết nhìn Hứa Mộ Triều
lại liếc nhìn cảnh vật xung quanh, không sủa lấy một tiếng.

Hứa Mộ Triều rất hài lòng. Mấy ngày trước, trong đám chó con mà thú

binh mang tới, cô chỉ chọn được chú chó nhỏ này, trông nó có vẻ thản nhiên
và yên tĩnh nhất, rất giống Cố Triệt.

“Tiểu Bạch.” Cô khẽ nói. “Chúc may mắn. Chủ nhân của mày rất mạnh

mẽ, mày sẽ được hạnh phúc thôi.”

Như thể hiểu được lời của cô, con chó khẽ “gừ gừ” hai tiếng.

Bỗng cô cảm thấy vô cùng luyến tiếc con vật nhỏ đầy lông lá này, bèn

cưng nựng, xoa đầu nó một lúc. Con chó thản nhiên hưởng thụ sự vuốt ve.
Sau đó, Hứa Mộ Triều nhìn thấy con chó đứng bật dậy, ngếch một chân lên,
nhắm ngay chân bàn làm việc của Nguyên soái mà... Nhìn bãi nước tiểu nho
nhỏ và ánh mắt vô tội của Tiểu Bạch, Hứa Mộ Triều bỗng hoài nghi... Cố
Nguyên soái thực sự sẽ thích món quà này sao?

Đúng lúc này, cô nghe thấy một tràng tiếng bước chân vang lên từ ngoài

cửa. Cô lập tức nhảy ra ngoài cửa sổ.

Năm phút sau.

Người hầu lặng im đứng trước mặt Nguyên soái.

“Đây là cái gì?” Nguyên soái nhíu mày nhìn con vật nhỏ vô tư nằm bò

trên mặt sàn ngủ ngon lành. “Ai cho phép mang nó vào đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.