CHIẾN THẦN - Trang 535

“Để nó ở lại đây đi.” Cố Triệt thản nhiên nói. “A Lệ vẫn thích có một

con.”

Hứa Mộ Triều có chút xúc động, nói: “Được.”

“Cô tới chăm sóc nó.” Anh lại nói bằng giọng kiên quyết, không cho

phép thương lượng.

“Hả? Tôi chưa từng nuôi chó!” Hứa Mộ Triều kinh ngạc, nghĩ bụng, anh

có tới mấy người hầu, để bọn họ chăm sóc con chó không phải tốt hơn sao?

Như thể đoán được suy nghĩ của cô, Cố Triệt thẳng thừng nói: “Người

hầu của tôi sẽ không đi hầu hạ một con chó.” Anh lạnh lùng nhìn cô một
cái, nói tiếp: “Không được thì giết nó đi.”

“... Được rồi, để tôi chăm.” Hứa Mộ Triều vốn vì muốn lấy lòng anh nên

mới đến, lúc này cô chỉ có thể đồng ý.

Cố Triệt xoay người rời đi. Hứa Mộ Triều lập tức ngồi xổm xuống, xoa

đầu Tiểu Bạch, cố tình nói to: “Tiểu Bạch, sau này tao sẽ đến chăm sóc
mày. Từ giờ mày đã thuộc Cố gia rồi, tên mày là Cố Tiểu Bạch.”

Bước chân của Cố Triệt hơi khựng lại, sau đó anh không hề quay đầu mà

bước nhanh ra khỏi phòng.

Ba ngày sau, mỗi khi nhắc tới Tiểu Bạch, Hứa Mộ Triều lại có cảm giác

bỏ thì thương, vương thì tội.

Là một món quà, nó đã phát huy tác dụng còn hơn cả dự tính. Tuy cuộc

sống hàng ngày của nó vẫn có hầu gái riêng chăm lo, thế nhưng mỗi ngày
Hứa Mộ Triều đều ghé qua chăm sóc nó một chút. Ổ của Tiểu Bạch đặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.