CHIẾN THẦN - Trang 537

©STE.NT

Cùng ngài Nguyên soái đi tản bộ xung quanh khu căn cứ hẳn là một

chuyện hết sức khó khăn. Hứa Mộ Triều đã cố tình đi đến những nơi ít
người bên ngoài căn cứ, thế nhưng trên đường vẫn gặp không ít lính canh.
Nhiều người chưa từng biết đến mặt Nguyên soái, nhưng nghe đồn Nguyên
soái có khí chất vô cùng mạnh mẽ, tướng mạo anh tuấn phi phàm, giờ được
nhìn thấy anh, trong lòng không khỏi kích động.

Vậy nhưng ngài Nguyên soái này lại lạnh lùng như băng, cả quãng

đường chẳng nói lấy một lời, chỉ chắp tay sau lưng, im lặng đi bên cạnh
Hứa Mộ Triều. Hứa Mộ Triều cũng không nói gì, nhưng Tiểu Bạch được ra
ngoài thì tỏ ra hết sức phấn khích, cô cứ phải chạy đuổi theo nó, còn
Nguyên soái thì chỉ thản nhiên đứng một bên quan sát.

Sau khi bắt được Tiểu Bạch, Hứa Mộ Triều không kìm được mắng một

câu: “Mẹ kiếp! Khả năng bay của mình đứng đầu thú tộc, thế mà phải chạy
theo sau làm trâu làm ngựa cho cái con Tiểu Bạch này. Mày đúng là đệ nhất
thiên hạ chó!”

Cố Triệt nãy giờ vẫn trầm mặc đột nhiên bước lại gần, cúi đầu nhìn Tiểu

Bạch rồi chậm rãi nói: “Bởi vì nó mang họ Cố.”

Một giây sau, Hứa Mộ Triều mới phản ứng kịp, giật mình xoay người lại,

chỉ thấy bóng lưng cao ngất của Cố Triệt đang chắp tay dạo bước. Người
nhà họ Cố đúng là... ngay cả bóng lưng mặc quân phục cũng anh tuấn hơn
người. Có điều... vừa nãy anh nói đùa hay nói thật vậy? Muốn cô phải vất
vả hầu hạ con Cố Tiểu Bạch này sao?

Cô thực sự không thể hiểu nổi ý tứ của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.