CHIẾN THẦN - Trang 60

Hứa Mộ Triều liếc nhìn gương mặt sạch sẽ của anh ta, có chút giật mình.

Người này với gã đàn ông nhếch nhác, bẩn thỉu trên xe tù là một sao? Đây
rõ ràng là một thanh niên vô cùng anh tuấn, cùng lắm chỉ hai mươi lăm, hai
mươi sáu tuổi. Ngọn đèn chiếu những tia sáng dịu nhẹ lên gương mặt anh ta
khiến Hứa Mộ Triều có thể nhìn rõ từng đường nét hài hoà và tuấn tú, lãng
tử đến sững sờ. Đôi mắt đen láy, sâu thẳm tựa như một con dao găm sắc bén
giấu kín giữa màn đêm, trầm tĩnh mà lạnh lẽo.

Rõ ràng là một thanh niên anh tuấn hơn người, đâu còn dáng vẻ thô kệch,

thảm thương của một kẻ tù tội. Đối mặt với một tướng mạo xuất sắc đến
vậy, lại còn là mẫu đàn ông vô cùng hợp khẩu vị, Hứa Mộ Triều còn chưa
kịp suy nghĩ cho rõ ràng thì dục vọng của cơ thể đã nhanh chóng kéo tới.

Sắc mặt cô nhất thời trầm hẳn xuống. Anh ta cũng chăm chú nhìn cô.

Đối với chuyện tình cảm nam nữ, thời trung học, Hứa Mộ Triều mới chỉ

thầm cảm mến một người, lên đến đại học thì chưa gặp người con trai nào
cho cô cảm giác rung động thực sự, cho nên kinh nghiệm rất ít ỏi. Vì thế, cô
cảm thấy vô cùng buồn phiền về dục vọng bộc phát trong cơ thể mình lúc
này, mà không hề để ý rằng anh chàng kia cũng đang nhìn chằm chằm vào
làn da trắng mịn lộ ra sau lớp áo ngủ mong manh của cô.

“Anh nghỉ ngơi đi!” Hứa Mộ Triều cúi đầu, xoay người rời đi. Anh ta là

tù nhân của cô, vậy mà cô lại đánh mất thể diện trước mặt anh ta, điều này
khiến cô cảm thấy hết sức xấu hổ, thế nên nhất định không thể để cảnh đó
tái diễn.

Nhưng Hứa Mộ Triều lại chợt nghe thấy tiếng anh ta lẩm bẩm sau lưng

mình: “Thân là một bán thú, chắc cô đã phải nín nhịn vô cùng khổ sở nhỉ?”
Có lẽ là bởi sức khoẻ vẫn còn yếu nên giọng nói của anh ta có phần uể oải,
nhưng như thế lại càng thêm trầm thấp, quyến rũ. “Khuất phục hệ gene và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.