CHIẾN THẦN - Trang 602

chất độc đã ngấm vào hệ thần kinh, có thể ngài sẽ không bao giờ tỉnh lại
được nữa. Ngài muốn thuộc hạ phải làm thế nào đây? Nguyên soái!”

Quan Duy Lăng, Hứa Mộ Triều, người hầu và tất cả đội ngũ y bác sĩ đều

lặng người đi. Trong phòng chỉ còn lại tiếng khóc ai oán của ông bác sĩ già.

“Tại sao? Nói cho tôi biết tại sao?!” Quan Duy Lăng đột nhiên nhảy vọt

tới trước mặt Hứa Mộ Triều, hai mắt vằn đầy tia máu đỏ, dùng một tay xách
cô từ dưới sàn lên. “Tại sao cô lại ở đây? Tại sao lũ zombie kia có thể vào
được khu căn cứ? Tại sao Nguyên soái lại bị hạ độc?”

Thế nhưng Hứa Mộ Triều căn bản không nghe thấy gì nữa. Cô chỉ nhìn

chằm chằm vào Cố Triệt, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy trắng. Máu tươi
không ngừng chảy xuống từ những vết thương trên người cô, nhuộm đỏ cả
bàn tay Quan Duy Lăng. Anh ta nghiến răng, tay kia bỗng rút súng ra, nhắm
vào giữa trán cô.

“Kẻ phản bội? Cô là kẻ phản bội có đúng không?” Anh ta nói gằn từng

từ.

“Dừng tay!” Một tiếng gầm giận dữ vang lên. Quan Duy Lăng quay đầu

lại, liền thấy vẻ mặt bi thương của người hầu. Anh ta đang gí súng vào đầu
mình.

“Là do tôi thất trách, bị zombie hạ độc vào thức ăn, lại không thể báo

động kịp thời. Là lỗi của tôi.” Anh ta kiên quyết nói, sau đó nhìn sang Hứa
Mộ Triều, trong ánh mắt chất chứa vô vàn sự thù hận, nhưng giọng điệu lại
rất bi thương: “Hứa Mộ Triều, dù cho Nguyên soái có tỉnh lại hay không,
bây giờ chỉ có cô mới có thể bảo vệ được ngài ấy.”

Sau đó, anh ta quay sang, lặng lẽ nói với Quan Duy Lăng: “Tất cả là lỗi

của tôi, để mình tôi gánh chịu. Xin Thiếu tá hãy giải thích tội trạng của tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.