CHIẾN THẦN - Trang 610

bố thông cáo chứng thực tin Nguyên soái bị kẻ địch ám hại, đồng thời kêu
gọi toàn thể quân sĩ báo thù cho Nguyên soái. Điều này chắc chắn sẽ khích
lệ sĩ khí trong một thời gian ngắn. Thế nhưng, thiếu Cố Triệt, quân đội rất
nhanh sẽ để lộ nhược điểm. Tất cả mọi người đều đang băn khoăn, không
có Cố Nguyên soái, liệu quân ta có thể thắng được không.

Vì vậy, chiến thắng dần ít đi, thay vào đó là thất bại ngày càng tăng.

Vậy mà ngay lúc này, các chính khách lại bắt đầu tranh luận không ngớt.

Đế quốc không cần kẻ thống trị say ngủ! Thành phần quý tộc phía đông

đã kêu gào như vậy. May mà Tư lệnh Thôi đại diện cho toàn quân cương
quyết chống lại việc thay Nguyên soái nên bọn họ vẫn chưa dám manh
động.

Mà ở đế đô, tuy rằng có rất nhiều quan chức từng được Cố Triệt đề bạt,

thế nhưng ở vào tình thế Cố Triệt có thể vĩnh viễn không tỉnh lại này, bọn
họ có lẽ cũng đã bắt đầu tìm kiếm lối thoát cho riêng mình.

Đương nhiên, vẫn có một nhóm người giống như Hứa Mộ Triều và Tạ

Mẫn Hồng, luôn trung thành và tận tâm vì Nguyên soái. Chỉ là tình hình
tiền tuyến đang bất ổn, đế đô rung chuyển, bọn họ có thể làm gì được? Cho
dù bọn họ có thể giữ vững quyền lực cho Cố Triệt, nhưng Nguyên soái bất
tỉnh, quyền lực liệu có còn giá trị và biết phải sử dụng thế nào đây?

Hứa Mộ Triều cúi đầu, thản nhiên nhìn Cố Triệt, mỉm cười, hỏi: “Này,

anh định ngủ mãi không tỉnh thật đấy à?”

Cô bước tới gần, lần nữa nắm chặt lấy tay anh. Có lẽ vì phải truyền dịch

liên tục nên nằm trong phòng ấm áp như vậy nhưng tay anh vẫn lạnh như
đông đá. Vết thương trên cơ thể anh đã lành hết nhưng hệ thần kinh bị tổn
thương lại không có bất cứ phương pháp y học nào có thể chữa trị nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.