CHIẾN THẦN - Trang 622

“Tôi là Thiếu tướng Hứa Mộ Triều, tôi có vài điều muốn nói với mọi

người.”

“Cút ngay! Chúng tao không muốn nghe… A!” Một người trong đám

đông ngắt lời cô. Người này chưa kịp nói hết câu thì đám đông biểu tình
bỗng thấy vụt một cái, trên mặt đất trước chỗ Hứa Mộ Triều đang đứng, tự
lúc nào đã có một người đàn ông trên tay cầm một tấm banner “Giao nộp
Cố Triệt” lăn lộn trên mặt đất, miệng không ngừng kêu la thảm thiết.

“Đành phải đánh gãy xương chân của anh, để anh không thể ngắt lời tôi

nữa.” Hứa Mộ Triều lạnh lùng nói. “Nào, nói cho mọi người biết xem anh
là ai?”

“Mày cần biết tao là ai để làm gì?” Gã đàn ông đang lăn lộn trên mặt đất

vẫn tỏ vẻ hung hăng.

Hứa Mộ Triều nở nụ cười. “Xem ra là khẩu âm miền đông.”

Sau đó, Đại Võ xông đến, kéo người đàn ông đó ra sau xe bọc thép.

Trong nháy mắt, không còn thấy hắn ta kêu la gì nữa.

Hứa Mộ Triều ngẩng đầu nhìn đám người biểu tình, nói: “Chà đạp lên

những cống hiến của Cố Nguyên soái, muốn bắt ngài ấy để đổi lấy hòa
bình, thật là vô liêm sỉ! Tin tưởng vào lời hứa hão “hòa bình” của kẻ thù,
thật là ngu xuẩn! Người vừa vô liêm sỉ vừa ngu xuẩn chắc không nhiều như
vậy chứ? Đa số mọi người ở đây có lẽ là bị người khác xúi giục, đương
nhiên không thể nói đạo lí được rồi, tôi cũng chẳng hi vọng có thể thuyết
phục được các người. Chúng ta cứ phân xử theo hình thức đơn giản nhất.
Tôi chỉ nói thế này thôi, hôm nay người nào tiến lên nửa bước, giết không
tha! Xong rồi, mời mọi người tiếp tục.”

“Cô dám ư!” Có người quát lên. “Dân chúng có quyền tự do biểu tình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.