CHIẾN THẦN - Trang 624

Trong bầu không khí hết sức căng thẳng, Hứa Mộ Triều vẫn đứng

nguyên tại chỗ, phía sau là một đội quân người thú hùng hậu, tựa như
những tử thần che chắn cho phủ họ Cố.

“Cố Triệt đã không còn giá trị gì nữa. Đáng lẽ anh ta nên hi sinh vì đế

quốc mới phải.” Một giọng nói non nớt vang lên.

Trong đám người, có người khẽ nở nụ cười.

Một đứa bé tầm tám, chín tuổi, cầm trên tay một lá cờ biểu tình, run rẩy

bước ra khỏi đám người.

Hứa Mộ Triều sớm đã lường trước được tình huống này, nghe nói ở mấy

trạm kiểm soát trước, bọn chúng đều dùng phụ nữ và trẻ em để thông
đường. Cô chỉ liếc ánh mắt nhàn nhạt về phía Đại Võ, Tiểu Võ liền gật đầu.

“Cháu bé, thật đáng tiếc.” Hứa Mộ Triều thản nhiên nói.

Đại Võ rẽ đám người, lôi đứa trẻ về phía sau chiếc xe bọc thép. Chỉ nghe

thấy tiếng đứa trẻ kêu la thảm thiết, sau đó máu thịt tung tóe khắp không
trung, còn kèm theo tiếng nhai nuốt ngấu nghiến của binh đoàn người thú.
Sau đó, có hai khúc xương trắng bay ra, rơi xuống ngay trước mặt đám
người.

Rất nhanh đã chẳng còn nghe thấy tiếng đứa bé kia kêu la nữa.

Vẻ mặt đám người biểu tình phần lớn là hoảng sợ, không còn hung hăng

như lúc đầu nữa.

“Liều mạng với cô ta!” Có người quát lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.