CHIẾN THẦN - Trang 623

“Nhưng dân chúng không có quyền tự do xông vào nhà người khác, đã

thế còn tự ý giết chết binh lính của đế quốc nữa.” Hứa Mộ Triều không thể
nhịn nổi nữa. “Được rồi, các người đã không còn biết thế nào là đạo lí nữa
thì cũng đừng lảm nhảm nhiều lời, chỉ tốn thời gian. Xuống núi hoặc là
chết!”

“Pằng! Pằng! Pằng!” Trong đám biểu tình có người bất chợt bắn mấy

phát súng, thế nhưng Hứa Mộ Triều không hề chớp mắt, thậm chí toàn thân
vẫn không hề nhúc nhích. Cô cười khinh bỉ, chậm rãi xòe hai bàn tay ra,
mấy viên đạn rơi lộp bộp xuống đất. Trong nháy mắt, đám người biểu tình
lại thấy một tia sáng nữa lóe lên, khi định thần lại thì đã có một người đàn
ông cầm súng ngã xuống.

“Súng tự động tám viên ư?” Cô cười khẩy, nói. “Người dân bình thường

có thể mua được loại súng quân sự tốt như thế này sao?”

Người đàn ông kia vô cùng hoảng sợ, giơ súng định bắn thêm lần nữa

nhưng Hứa Mộ Triều sao có thể để hắn ta có cơ hội làm việc đó? Cô hành
động nhanh như chớp, một tay tóm lấy khẩu súng, một tay bóp chặt cổ hắn.
Lần này, cô cố ý để mọi người nhìn thấy rõ, cho nên tốc độ ra đòn rất chậm,
mọi người có thể nghe thấy một tiếng “rắc” rất đanh gọn. Đầu người đàn
ông kia oẹo sang một bên, lập tức tắt thở.

“Tôi nhắc lại lần cuối, hôm nay người nào tiến lên nửa bước, giết không

tha.”

Đám người biểu tình lập tức im bặt. Đúng như Hứa Mộ Triều dự đoán,

trong số những người biểu tình, ngoại trừ một phần nhỏ là lính tiên phong
ra thì đa phần là những tên vô lại. Luật pháp không làm gì được chúng, thế
nhưng hôm nay, Hứa Mộ Triều giở chiêu này ra, chúng lại không dám tiến
lên một bước, thậm chí không dám kêu la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.