CHIẾN THẦN - Trang 656

Quan Duy Lăng nắm chặt cánh tay của Tạ Mẫn Hồng. “Mười thành trì

mà đổi được cô ấy sao? Đối với Nguyên soái, cô ấy là… Cô ấy vì loài
người chúng ta mà lập bao nhiêu chiến công, giành lại vô số mảnh đất bị
chiếm mất. Rốt cuộc là kẻ nào đã bán đứng cô ấy? Tôi sẽ giết chết hắn!”

Vẻ mặt Tạ Mẫn Hồng cũng suy sụp. “Phủ thủ tướng? Cố Tích? Bọn quý

tộc phía đông? Hay là kẻ nào đó trong quân đội? Cũng có khi tất cả bọn
chúng đều có phần. Thật là ghê tởm! Thế nhưng chúng ta lại chẳng thể làm
gì được.”

Quan Duy Lăng hung hăng hất tay Tạ Mẫn Hồng ra, trong ánh mắt kinh

ngạc của mọi người, anh ta cố lết tấm thân chi chít vết thương vào phòng
của Nguyên soái.

Trong phòng Nguyên soái lúc ngày tràn ngập ánh mặt trời ấm áp, bầu

không khí vô cùng thoáng đãng, yên ả. Nguyên soái vẫn đang chìm trong
giấc ngủ say.

Bỗng Quan Duy Lăng quỳ sụp xuống trước giường Nguyên soái, đau

đớn nói: “Xin lỗi ngài, Nguyên soái!” Anh ta giơ tay lau vệt máu trên khóe
miệng. “Chúng tôi không bảo vệ được cô ấy… Cô ấy bị người máy bắt đi
rồi.”

Giọng nói của anh ta vừa trầm vừa khàn, rõ ràng mang ý cầu xin nhưng

giọng điệu lại hết sức kiên quyết.

“Nguyên soái, ngài hãy tỉnh lại đi! Chỉ có ngài mới cứu được cô ấy thôi!

Nếu không… e là sẽ không kịp nữa! Nếu như cô ấy bị cải tạo thành người
máy thì biết làm thế nào đây?”

Ngón tay của Nguyên soái khẽ động đậy như thể muốn nói cho mọi

người biết, anh đã nghe thấy lời cầu khẩn Quan Duy Lăng. Thế nhưng tựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.