CHIẾN THẦN - Trang 67

Đúng là anh ta có chuyện cần báo cáo, nhưng cũng không khẩn cấp đến

độ cần phải quấy nhiễu đội trưởng sớm như thế này.

Một lúc sau, cửa phòng tự động mở ra. Hứa Mộ Triều mặc quân phục

gọn gàng, ung dung cầm một chiếc khăn đứng giữa phòng khách lau mặt,
trong phòng chỉ có hương vị thanh tân của ánh nắng sớm mai. Cửa phòng
dành cho khách vẫn đóng im ỉm, không hề có cảnh tượng kích thích mê
đắm như trong tưởng tượng của Đại Võ.

“Đội trưởng, cô đã thoả mãn chưa?” Anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi.

Hứa Mộ Triều ném chiếc khăn đi, lớn tiếng mắng: “Cậu có thể nghĩ đến

những chuyện khác được không? Chúng tôi chưa làm gì cả!”

Đại Võ thất vọng lắc đầu. “Đội trưởng, cô thật là biến thái, ba năm

không hề giao phối, thật không giống với phong cách của bán thú chúng
ta.”

Hứa Mộ Triều không nói năng gì.

Đến lúc này, Đại Võ mới nghiêm túc nói: “Đúng rồi, Thống lĩnh hắn bảo

cô đến chỗ ông ấy.”

Hứa Mộ Triều hơi sững sờ, hai hàng lông mày lập tức nhíu chặt lại. Lại

là cái tay thống lĩnh xúi quẩy kia ư? Nhưng cô chỉ dám oán thầm chứ đời
nào dám nói trước mặt những người thú khác. Thống lính là kẻ thống trị tối
cao của quân đoàn người thú, trực tiếp chỉ huy hơn hai vạn quân. Dù Hứa
Mộ Triều có đang đứng đầu mười đại đội nhưng vì lợi ích tập thể của thú
tộc, cô vẫn phải nghe theo mệnh lệnh của ngài Thống lĩnh.

Thống lĩnh đương nhiệm có tên là Đồ Lôi, là một nhân sư mình người

đầu sư tử, hơn hai mươi tuổi, con trai độc nhất của vụ lãnh tụ vĩ đại Đồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.