CHIẾN THẦN - Trang 71

mắt của nó có phần cổ quái, giống hệt như mắt con người, trong sự sợ hãi
tựa hồ còn có chút bất đắc dĩ.

Đột nhiên, một cảm giác nóng rực hoàn toàn xa lạ thiêu đốt cơ thể cô,

đau đến mức tưởng như long trời lở đất. Rõ ràng là cô sắp chết nhưng vẫn
cảm nhận được rõ ràng từng tế bào như đang bị xé rách và nổ tung.

Cuối cùng, cô không thể cầm cự nổi nữa, ngất lịm đi. Đến khi tỉnh lại thì

đã là một trăm năm sau.

Lúc vừa mới tỉnh lại, cuống quýt kiểm tra toàn thân, không thấy bất cứ

dấu vết thương tích nào, Hứa Mộ Triều còn hoảng hốt hoài nghi trận chiến
với Quang ảnh thú phải chăng chỉ là một giấc mộng? Sau đó, cô gặp được
đội quân người thú. Những tưởng người thú cứu mình chỉ vì lòng tốt, nhưng
lúc theo họ về doanh trại rồi, cô mới kinh hãi khi nhìn thấy bộ dạng nửa
người nửa thú của mình phản chiếu trên vách tường kim loại lờ mờ.

Hoá ra bọn họ xem cô là đồng loại nên mới cứu cô.

Lúc đầu, bọn họ đơn thuần chỉ con cô là một con thú cái quý báu, thế nên

mới có chuyện ngay đêm đó, vài chục tên thú đực đã chạy đến phòng cô,
lân la đòi giao phối. Trong cảnh rượt đuổi là tránh né hỗn loạn, cô đã vung
nắm đấu về phía Đại Võ đang có ý đồ áp đảo mình. Đại Võ trúng đòn, bắn
ra xa cả mấy chục mét, làm bức tường anh ta đụng phải vỡ tan tành. Trong
ánh mắt hoảng sợ của đám người thú, cô ngơ ngác phát hiện ra cơ thể mình
có một sức mạnh lớn đến không tưởng, thậm chí còn lớn hơn bất kì tên
người thú nào.

Chỉ có một lời giải thích hợp lí, chính là Quang ảnh thú. Bằng một hình

thức nào đó, nó đã ăn mòn cơ thể cô, cùng tồn tại với cô trong một cá thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.