CHIẾN THẦN - Trang 768

chủ lực của Minh Hoằng. Ngài Thủ tướng báo cáo với Cố Triệt hướng đi
mới nhất của giới chính trị đế đô, khắp nơi đều reo hò mừng rỡ, muôn dân
mong mỏi chiến thắng cuối cùng. Gần như trở thành người đầu tiên thống
nhất đại lục trong vòng một trăm năm qua, tiếng tăm của Cố Triệt lúc này
đã đạt đến đỉnh cao trước nay chưa từng có.

Tạ Mẫn Hồng báo cáo cách xử lí những kẻ phản bội và đối địch với Cố

Triệt trong thời gian anh hôn mê. Phần lớn đều được đọc lướt qua. Cố Triệt
vẫn luôn trầm mặc đột nhiên hỏi một câu: “Còn Cố Linh?”

Tạ Mẫn Hồng lập tức đáp lời: “Những bản tin đó đều đã được gỡ xuống,

toàn bộ lực lượng truyền thông của cô ấy đều không ai dám lên tiếng. Cố thị
cũng đã ngỏ lời xin lỗi, từ giờ sẽ không vô cớ can thiệp nữa.”

Cố Triệt im lặng trong chốc lát, hờ hững liếc mắt nhìn Hứa Mộ Triều,

không lên tiếng.

Hứa Mộ Triều ngước lên, nhìn Tạ Mẫn Hồng, nở nụ cười. “Cảm ơn anh.”

Tạ Mẫn Hồng vốn thân thiết với cô từ lâu, nở nụ cười chân thành, nói:

“Là Cố Linh không màng tới sống chết.”

Hội nghị quân sự của Cố Triệt trước giờ vẫn luôn nhanh gọn mà đạt được

hiệu quả cao, chỉ nửa tiếng sau, Quan Duy Lăng đã tuyên bố kết thúc hội
nghị. Lúc này đã là chạng vạng, mọi người đứng dậy rời khỏi phòng, đội
ngũ người hầu ở ngoài cửa tươi cười chào hỏi rồi đưa mọi người tới phòng
ăn dùng bữa.

Hứa Mộ Triều do dự không biết có nên đi ra cùng mọi người không. Vậy

nhưng hình như đi cùng mọi người cũng không được mà ở lại với Cố Triệt
cũng chẳng xong. Cô rất muốn ở một mình với Cố Triệt nhưng lại không
biết phải đối diện vói anh như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.