CHIẾN THẦN - Trang 769

Hứa Mộ Triều khẽ liếc mắt qua, trên tay Cố Triệt vẫn đang cầm một tập

tài liệu, đó chính là tài liệu mà ngài Thủ tướng vừa đưa lên, anh tựa hồ rất
chuyên tâm nghiên cứu, không hề có ý muốn đứng dậy.

Haizz… Thôi được rồi. Hứa Mộ Triều đành đứng lên.

Thế nhưng không thể rời đi được.

Bởi bàn tay phải của cô đã được một bàn tay ấm áp lặng lẽ bao trùm,

nắm chặt, trầm mặc mà kiên định, không cho cô thoái lui.

Người cuối cùng rời khỏi phòng là Tạ Mẫn Hồng, anh ta quay đầu nhìn

hai người, lẳng lặng mỉm cười, chủ động ấn chốt cánh cửa bên ngoài, cửa tự
động từ từ khép lại. Người hầu nhìn đám người vừa rời đi rồi đứng nguyên
tại chỗ, lặng lẽ chờ đợi.

Hứa Mộ Triều đứng, còn anh ngồi. Mặt cô đỏ như gấc, còn tim thì đập

như trống dồn. Cô cúi đầu nhìn anh, anh quẳng tập tài liệu lên bàn, ngẩng
đầu nhìn cô.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt điển trai, kiên nghị trong bộ quân phục phẳng

phiu, nghiêm túc ánh lên nét cương nghị của một quân nhân. Còn ánh mắt
lúc nào cũng lạnh lùng của anh, bây giờ lại trở nên dịu dàng, lấp lánh không
gì tả xiết.

Anh cũng không phải là người không biết nói những lời tình tứ. Hai

người yên lặng nhìn nhau chừng hai phút, sau đó Cố Triệt đứng lên, giơ tay,
cúi đầu, lẳng lặng ôm cô vào lòng.

Kề sát vào chiếc áo sơ mi trắng tinh sạch sẽ của anh, bên tai là tiếng tim

đập trầm ổn mà mạnh mẽ của anh, vẻ căng thẳng của Hứa Mộ Triều bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.