CHIẾN THẦN - Trang 771

Cô vẫn ở trong lòng anh. Nữ tướng khát máu, dũng mãnh thường ngày,

lúc này lại trở nên hiền dịu, hai gò má ửng hồng, ánh mắt ngây thơ, long
lanh ánh nước. Anh đưa tay ve vuốt khuôn mặt mịn màng của cô, cất giọng
khàn khàn trước nay chưa từng có: “Mộ Triều, anh thực sự rất vui.”

Mà ở phương diện nào đó, Hứa Mộ Triều rõ ràng có kinh nghiệm hơn

anh nhiều, thế mà khi kề sát vào anh, cô lại hoàn toàn không nghe thấy lời
tỏ tình hết sức chân thành này. Bởi vì lúc này cô đang vô cùng hoảng sợ khi
cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt của cơ thể anh.

Thấy cô không tập trung, anh khẽ nhíu mày. “Em sao vậy?”

“À, không sao!” Cô nhanh nhẹn đáp lời, nhân lúc anh buông lỏng vòng

tay, cô liền lùi về phía sau nửa bước, thở phào một hơi.

Cố Triệt nhìn cô, không lên tiếng, tựa hồ không nhận thấy điều gì đó

đang thay đổi bên trong cơ thể mình.

Hứa Mộ Triều lần đầu tiên phát hiện Cố Triệt cũng sẽ có… phản ứng

bình thường đó của đàn ông, điều này nghĩ thế nào cũng cảm thấy có chút
sợ hãi. Mặc dù đối với cô, Cố Triệt đã không còn là một “vị thần”, thế
nhưng ngài Nguyên soái vốn luôn lạnh lùng băng giá lại đột nhiên có những
phản ứng này thật khiến cô không khỏi có cảm giác thiên thần của mình đã
bị vấy bẩn.

Cô chưa bao giờ thấy ngượng ngùng như vậy, liền kéo anh ra phía cửa.

“Đi thôi, tới muộn là không còn đồ ăn nữa đâu.”

Anh nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô thì cũng đành để cô kéo đến phòng

ăn, tay kia lại âm thầm cài lại cúc áo khoác, che giấu sự biến đổi trên cơ thể
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.