CHIẾN THẦN - Trang 820

bên thái dương, cô thư thái nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác hạnh phúc
này.

Cố Triệt đang đứng lau tóc cho cô, chợt nhìn thấy hàng lông mi cong như

ánh trăng non của cô khẽ động đậy thì khóe miệng liền nhếch lên, để lộ nụ
cười thỏa mãn. Sau đó, rốt cuộc anh cũng không kìm nén nổi nữa, ném
chiếc khăn bông sang một bên, thân hình cao lớn chậm rãi cúi xuống, hôn
thật sâu lên đôi môi anh đào mềm mại của cô.

Ở một góc chiếc ca nô, Tạ Mẫn Hồng đang ngồi, một tay cầm cần câu,

một tay phủi phủi bụi, bên cạnh là người hầu đứng giẫm một chân lên mép
ca nô.

“Chiến tranh sắp kết thúc rồi sao?” Người hầu lên tiếng hỏi.

Tạ Mẫn Hồng gật đầu. “Còn chưa đầy một tháng nữa là sẽ kết thúc thôi.”

“Thật tốt quá!” Người hầu lẳng lặng nhìn mặt nước sông mệnh mông

phía đằng xa. “Lần này, liệu nền hòa bình có thể kéo dài được mãi mãi?”

“Chắc là cũng lâu thôi.”

“Mẫn Hồng, khi chiến tranh kết thúc, anh có dự định gì không?”

“Không có dự định gì hết, Nguyên soái muốn tôi làm gì thì tôi sẽ làm cái

đó.” Tạ Mẫn Hồng hạ giọng. “Bên kia sao im ắng quá vậy?”

Người hầu sớm đã nhìn thấy cảnh mật ngọt ở phía bên kia chiếc ca nô,

liền liếc Tạ Mẫn Hồng một cái. “Nếu anh định đến đó quấy rầy bọn họ thì
đừng trách tôi không nhắc nhở anh.”

Tạ Mẫn Hồng khẽ bật cười một tiếng, sau đó lại thở dài. “Thật tốt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.