CHIẾN THẦN - Trang 903

“Cho dù vũ khí thua kém nhau một thời đại, thế nhưng đó cũng chỉ là

một nhân tố thứ yếu mà thôi.” Đột nhiên nói tới vấn đề quân sự, anh cũng
bất giác trở nên nghiêm túc. “Điều quan trọng nhất để quyết định thắng bại
trong chiến tranh luôn nằm ở người chỉ huy.”

“Hình như hôm qua anh và Thẩm Mặc Sơ đã nghĩ ra đối sách gì rồi thì

phải?” Cô có chút ghen tị hỏi. Cô tuy cũng là danh tướng, thế nhưng kinh
nghiệm cũng như năng lực chiến đấu của cô còn kém xa vị Nguyên soái đã
được bồi dưỡng, rèn giũa từ nhỏ này. Ngay cả vị vua zombie hùng mạnh kia
cũng thế, anh ta xuất thân từ quân đội, lại tung hoành ngang dọc cả trăm
năm nay, cô đương nhiên không thể sánh bằng.

“Ừm.” Cố Triệt lẳng lặng nói. “Vũ khí năng lượng là vũ khí có khả năng

sát thương ở cự li xa, chỉ cần chúng ta chú trọng về tốc độ, chiến đấu ở cự li
gần, tự nhiên ưu thế của bọn họ sẽ không còn nữa.”

Hứa Mộ Triều lập tức hiểu ra. Lực sát thương của vũ khí năng lượng tuy

lớn nhưng nếu đọ sức ở cự li gần, đốì phương sẽ hoàn toàn không thể sử
dụng được phương án này, vì như vậy, vô tình sẽ làm cả quân của họ bị
thương. Cô không thể không bội phục Cố Triệt và Thẩm Mặc Sơ, đối với
một nguy cơ lớn như vậy, hai người họ lại có thể bình tĩnh tìm ra biện pháp
giải quyết hoàn hảo như thế. Nếu đổi lại là cô, ừm, có vẻ như ba mươi sáu
kế kế chuồn là thượng sách, cô sẽ dẫn quân rút lui, tránh né mũi dùi của đối
phương rồi tính sau.

Có điều, bốn chữ “chú trọng tốc độ” nói thì dễ mà thực hiện thì khó.

Binh lực của đại lục tuy rằng hùng hậu nhưng ai mà biết được đối phương
sẽ xuất hiện lúc nào? Và ai có thể đảm bảo binh lực có thể kịp thời tập kết?

Như thể đoán được suy nghĩ trong đầu cô, anh cúi đầu, hôn cô một cái,

sau đó nói: “Em yên tâm, có anh ở đây rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.