CHIẾN THẦN - Trang 97

Sau đó thì… thuộc hạ của tôi sẽ phát hiện ra một thi thể ở hướng đông

nam, với khuôn mặt đã hoàn toàn dập nát, qua phán đoán thì đó chính là tên
tội phạm đào tẩu kia. Người chết không thể sống lại được, thế nên thống
lĩnh thú tộc và Bộ Tư pháp của loài người xem ra chỉ còn cách phân chia thi
thể đó thôi.”

Sau khi nói một mạch không ngừng nghỉ, Hứa Mộ Triều cầm chai nước

dinh dưỡng để trên tủ ly trên tu ừng ực, xong thì xém cái chai đi, thoải mái
ngồi xuống xô pha, ung dung nhìn Thẩm Mặc Sơ.

“Tại sao?” Đôi mắt đen láy của Thẩm Mặc Sơ lấp lánh ánh sáng, nhìn cô

đầy đe doạ.

Cô khoanh tay, nhìn lại anh ta. “Không phải tôi mềm lòng với anh, chỉ là

không muốn vấy bẩn sự tôn nghiêm của người lính. Như anh đã nói đấy,
anh từng ở địa ngục, nếu giờ lại đưa anh vào địa ngục một lần nữa…
Chuyện này nên quên đi thì hơn.”

Những lời cô nói đều là thật lòng, bất kể thật giả thế nào, việc Thẩm Mặc

Sơ nói anh ta từng ở địa ngục ít nhiều vẫn khiến cô sinh lòng cảm thông.

Thẩm Mặc Sơ đột nhiên nhíu mày nhìn cô.

Hứa Mộ Triều tiếp tục nói: “Đương nhiên, nếu như loài người các anh

sớm đưa tiền chuộc tới thì tôi đã chẳng do dự mà thả anh ra. Tiếc là hiện
giờ, thân tôi còn khó giữ, số tiền chuộc đó thực không đợi được nữa rồi.
Đáng tiếc quá!”

Trong phòng yên tĩnh trở lại. Thẩm Mặc Sơ vẫn nhìn cô chằm chằm, ánh

mắt hết sức phức tạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.