Ở An Xá trừ một số ít nhà lợp ngói, còn lại đa số là nhà mái gianh,
tường bằng phên đan trát bùn. Mỗi nhà có một mảnh đất phía sau và một sân
hẹp phía trước làm chỗ phơi thóc và khoai lang. Ông Võ Quang Nghiêm,
thân sinh ra Giáp là một trong số ít gia đình sung túc có đủ ruộng cày cấy, có
nhà mái ngói khá tiện nghi theo tiêu chí địa phương. Ngôi nhà của ông dễ
nhận ra vì trước sân có một cây chè dại mà ông sửa sang, tỉa tót theo dáng
một con hổ rất lớn. Ban ngày lũ trẻ đi qua trước sân chỉ thấy một cây to có
hình dáng khác lạ, nhưng khi sẩm tối hay ban đêm hình dáng con vật bằng
cây trở nên sinh động đến mức các cô, các cậu phải rảo bước khi lượn qua
hay đi đường vòng xa hơn để tránh.
Ông Nghiêm là người sùng đạo Khổng nên rất coi trọng việc thờ cúng
tổ tiên. Gian giữa nhà để bàn thờ bày các bài vị có hình ảnh các cụ nội
ngoại. Gần nhất là chiếc mâm bằng gỗ có khắc tên ông bà tổ tiên. Hai bên có
lọ lộc bình cắm hoa và trên cao hơn cả là một lư hương bằng đồng đựng cát
cắm hương thắp hàng ngày lấy từ trong các ống đựng các thẻ hương ở bên
cạnh. Mùi hương thơm trong không khí trầm lắng tỏa khắp gian thờ. Hai trái
đầu hồi dành cho bếp và buồng ngủ.
Ông Võ Quang Nghiêm (chữ Hán có nghĩa là nghiêm túc, đứng đắn)
thuộc tầng lớp trung lưu ở An Xá. Đó là một nông dân bậc trung tự mình
cày cấy và thuê thêm một mảnh ruộng nhỏ nữa nhưng từ nhiều năm ông đã
dùng thời gian nông nhàn để hành nghề thuốc Nam cổ truyền. Sau khi không
chữa khỏi cho con gái bị bệnh kiết lỵ, ông bỏ nghề bốc thuốc và chọn nghề
dạy học cho lũ trẻ trong làng. Nhờ sự chỉ bảo của ông, chúng học cách nhận
mặt chữ Nho (chữ Hán đọc theo âm Việt). Các tập sách ông dạy chúng phần
lớn là tác phẩm văn học, là lịch sử dân tộc, ngoài ra là học vần Quốc ngữ tức
là tiếng Việt viết theo mẫu tự La-tinh do cố đạo Alexandre de Rhodes nghĩ
ra rất có lợi cho việc truyền bá văn hóa của người Pháp. Từ nhỏ ông Nghiêm
đã được giáo dục theo khuôn mẫu đạo Nho. Ông được dân làng An Xá kính
trọng coi ông như một người lỗi lạc, vì ông là một sĩ phu, một người có học