CHIẾN TRẬN - Trang 124

súng, cuối cùng chúng phải tháo chạy, bỏ lại những xác chết và một vài con
ngựa. Bessières nhảy lên một trong những chú ngựa bờm cụt ngủn, yên
cương nạm vàng, lùi về phía sau, theo ông là những người đã cứu ông thoát
khỏi bọn Áo và binh lính đại đội của ông còn sống sót. Tại nơi tập trung
quân, một sĩ quan mặc quân phục rất đường bệ đang chờ ông. Đó là Marbot,
sĩ quan tùy tùng được Thống chế Lannes ưu ái, thông báo cho ông một tin
khó chịu:

– Ngài Thống chế Lannes giao trách nhiệm cho tôi thưa với Ngài rằng

cần tập trung toàn bộ lực lượng để tiến công…

Bessières cảm thấy bị xúc phạm, mặt xám lại, ông ném một cái nhìn

khinh bỉ:

– Tôi chưa bao giờ làm khác thế cả.
Gặp dịp, dù là rất nhỏ, mối hiềm khích cũ giữa hai vị Thống chế liền quay

trở lại. Cả hai người là đồng hương của nhau ở vùng Gascogne, họ ganh tị
nhau và cản đường nhau từ chín năm nay, khi mà Lannes hi vọng cưới
Caroline, người chị lông bông của vị Tổng tài; ông ta tố cáo Bessières đã
ủng hộ Murat chống lại Ngài Tổng tài: phải chăng vì điều này mà vị Tổng
tài đã không muốn chứng kiến lễ cưới đó?

* * *

Berthier lập tổng hành dinh của mình tại những ngôi nhà kiên cố thuộc

khu lò ngói Essling, nó giống như một nơi tổ chức cuộc vui có những kẻ
rình mò bên mái nhà, lính biệt kích bên cửa sổ, có cả pháo ở tầng trệt.
Lannes giận dữ đi vào căn phòng nơi Berthier đang căng những tấm bản đồ
bên những cái giá, có đánh dấu và ghi rõ những thay đổi trên chiến trường
thu thập được qua những tin tức từ mặt trận chuyển về và các mệnh lệnh của
Hoàng đế.

– Kị binh, Lannes nói, không có khả năng giải thoát chúng ta!
– Về lâu dài thì có thể làm được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.