CHIẾN TRẬN - Trang 198

đế nói với anh ta:

– Này Marbot! Chỉ có các sĩ quan liên lạc của Bộ tham mưu mới được

mặc quần cụt màu đỏ đấy nhá!

– Thưa Bệ hạ, tôi chỉ có cái quyền đó ở một chân thôi ạ.
– Anh lúc nào cũng ăn miếng trả miếng tuyệt vời đấy!
– Không có gì ghê gớm cả, thưa Bệ hạ, chỉ mất một mảng thịt thôi mà.

– Lannes thế nào?
– Thống chế đang duy trì cuộc chiến bằng cách tập trung số binh lính của

Saint-Hilaire sát Essling.

– Phía đối diện à?

Lúc bắt đầu đánh nhau, lính Hungari làm cho tân binh chúng ta sợ hãi, bởi

vì họ chưa bao giờ trông thấy bọn lính tráng to con, lông lá rậm rì đến thế,
nhưng Thống chế Lannes đã biết cách động viên binh lính. Ngài nói to lên
rằng: “Chúng ta không thể kém cỏi hơn ở Marengo, quân thù của chúng ta
không có cái gì là ghê gớm cả!”

Hoàng đế bĩu môi, đôi mắt xanh của Ngài một thoáng như xám lại, bởi lẽ

như những con mèo, Ngài có khả năng thay đổi màu sắc đôi mắt theo trạng
thái tinh thần. Marengo ư? Ví dụ của Lannes thật quá vụng về. Tất nhiên,
lực lượng bộ binh của Desaix đã đánh bại đội quân tinh nhuệ của Tướng
Zach, đội quân này chính là lực lượng mà ngày hôm nay Quận công Charles
đang trực tiếp chỉ huy, nhưng mà quân số hiện nay thì ít hơn rất nhiều. Lực
lượng kị binh của Kellermann, con trai của Người Chiến Thắng trận Valmy,
đã thực hiện những cú quyết định, nhưng nếu như binh đoàn của Tướng Áo
Ott đến kịp thời thì sao đây? Napoléon nghĩ về việc Davout đã không đến
ứng cứu kịp thời. Vậy thì thắng lợi dựa trên cơ sở nào đây? Một sự chậm trễ,
một trận cuồng phong hay sự đỏng đảnh của một dòng sông.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.