CHIẾN TRẬN - Trang 95

Hoàng đế tiếp tục vẽ những đường chì ngoằn ngoèo làm cho bản sơ đồ trở

nên mờ mịt, nhưng Berthier đã hiểu rõ tất cả dụng ý của Hoàng đế.

Phi ngựa tới chỗ ngoặt có một lùm cây che khuất, Lejeune nhận ra những

túm lông trên mũ lính khinh binh thuộc lực lượng Molitor, anh không muốn
chậm trễ, bởi lẽ không còn thời gian để phung phí nữa, vả lại anh không
muốn rơi vào một tình thế khó xử, do một sự ngẫu nhiên kỳ quái nào đó lại
phải đối mặt với Paradis, một người lính đã rất muốn ở lại Bộ tham mưu,
tránh xa vùng lửa đạn thế mà anh đã không thể bảo vệ được. Làm sao giải
thích cho Paradis biết được là Berthier là người rất cương quyết: “Không có
chuyện ưu ái ở đây, Lejeune ạ, mỗi người có vị trí của mình. Hãy giúp tôi trả
cái tay săn thỏ ấy về trung đoàn của nó đi. Đừng nêu gương xấu!” Lejeune
không còn biết phải trả lời thế nào nữa. Với tình thế ấy thì ma quỷ nào còn
dám dùng Paradis vào lực lượng trinh sát? Trong khi người ta lại đang cần
pháo thủ, lính bộ binh. Tuy vâng lệnh cấp trên, nhưng Lejeune không sao
gạt bỏ được sự băn khoăn, day dứt. Ừ, rồi thì công việc sẽ giúp anh quên đi
tất cả.

Đại tá Lejeune vượt qua chiếc cầu nhỏ bị sóng đánh tả tơi; sông Danube

rộng lên rất nhiều, những tấm ván lắc lư, chao đảo, con ngựa của Lejeune

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.