xung kích chủ yếu của địch ở phía Tây và phía Nam thủ đô mà hạt nhân
của chúng là những binh đoàn xe tăng. Đồng thời, Phương diện quân Ca-li-
nin được trao nhiệm vụ phải tiêu diệt tập đoàn quân 9 của Đức và sau khi
giải phóng Ca-li-nin, sẽ tiến vào sau lưng các đơn vị địch đang hoạt động
đối đầu với Phương diện quân Tây. Các lực lượng của cánh phải Phương
diện quân Tây – Nam chúng tôi phải góp phần vào thành tích chung bằng
cách phá tan cánh quân Ê-lê-txơ và tiến vào đường giao thông của các sư
đoàn phát-xít đã xông tới những cửa ngõ phía Nam Mát-xcơ-va.
Như vậy, chiến dịch chúng tôi đang chuẩn bị là một bộ phận hợp thành
của cuộc phản công đã bắt đầu ở gần Mát-xcơ-va. Do đó, điều rất quan
trọng là phải có sự phối hợp về thời gian với những hành động của Phương
diện quân Tây.
Còn khoảng tám giờ nữa là bắt đầu cuộc tiến công, thì đại tá Ca-min-xki
phụ trách trinh sát báo cáo với tướng Cô-xten-cô là vừa phát hiện ở phía
trước chính diện cụm quân chúng tôi có sư đoàn bộ binh 95 của Đức đang
còn sung sức. Trước đây, cúng tôi cũng nắm được sư đoàn này thuộc cánh
quân đang tiến công ở hướng Ê-lê-txơ, nhưng việc sư đoàn ấy triển khai đối
phó với chúng tôi, làm chúng tôi lo ngại.
Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ sau, tướng Cri-u-tsen-ki báo cáo khẩn cấp:
“Tại khu vực làng Da-ma-rai-ca bắt được một tên sĩ quan doanh trại thuộc
sư đoàn bộ binh 95. Hắn cho biết bộ tham mưu sư đoàn đóng ở Ma-lưi-e
Ôn-sa-nư, còn bản thân hắn thì được sư đoàn trưởng phái tới làng Boóc-ki
để chuẩn bị nhà cửa cho bộ tham mưu sư đoàn…”.
Qua việc tên chỉ huy sư đoàn mới của Đức chuẩn bị đóng bộ tham mưu
tại làng Boóc-ki, nơi mà các đơn vị thuộc quân đoàn kỵ binh 5 của chúng
tôi đã triển khai trên các cửa ngõ vào làng, cho phép chúng tôi dễ phán
đoán kẻ địch không hề nghi ngờ về mối nguy cơ đang treo trên đầu chúng.
Cô-xten-cô rất quan tâm tới tên tù binh và ra lệnh giải nó tới Ca-xtoóc-
nôi-e.