CHIÊU DIÊU - Trang 122

không thể ra tay. Bên nào động thủ trước thì sẽ lập tức rơi vào thế 'trước
sau đều có địch' ngay."

Người đi đường run tay vừa rồi mới đứng lên rời đi, phía sau lại tiến

lên một người ngồi xuống đốt tiếp, vừa đốt vừa lẩm bẩm: "Ta thật hy vọng
Lộ Chiêu Diêu sẽ sống lại, cả hai kẻ đều độc ác tàn nhẫn, tâm ngoan thủ lạt,
tốt nhất là kéo nhau cùng xuống địa ngục cho xong."

Ta vừa chuyển giấy cho người này, vừa thầm nghĩ, người trẻ tuổi ơi,

ngươi quá ngây thơ rồi. Nếu ta mà sống lại, ngươi không sợ ta sẽ hợp tác
với hắn, liên thủ lộng hành sao; đến lúc đó chẳng phải đám tiên môn nhân
sĩ, dân chúng bình thường sống càng thêm khốn khổ à...

Nhưng mà nghĩ lại, cái tên Tân Sơn Khương Vũ này ta đã nghe ở đâu

rồi nhỉ... À đúng rồi, ta nhớ ra rồi. Lần trước khi ở Vô Ác điện, ta có nghe
thấy Mặc Thanh và Viên Kiệt tranh chấp, xem có nên bắt tay với Thiên
Trần các để diệt trừ Khương Vũ hay không.

Ta sờ sờ cằm.

Nếu ta mà còn sống, nếu có thể thuần phục được người như vậy thì

nhất định sẽ muốn thu nhận để sử dụng, nhưng nếu không thu phục được
thì chắc chắn sẽ phải diệt trừ. Dù sao con cọp mà ta không thể sai bảo, lại
còn phải tranh giành địa bàn với nó thì không đời nào ta bỏ qua.

Chỉ có điều hiện tại ta đã không còn là Môn chủ nữa, những chuyện

này cũng không tới lượt ta phiền lòng. Mấy kẻ đó gây phiền phức cho Mặc
Thanh, ta còn ước gì càng nhiều càng tốt ấy chứ. Đến lúc đó có thể tranh
thủ mượn gió bẻ măng, chỉ cần ta nắm chắc được tình cảm của hắn, thì
những kẻ khác muốn giày vò hắn như thế nào cũng được.

Đốt hết tiền vàng ở chỗ này xong, ta hào hứng đi đến chợ quỷ vong

hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.