CHIÊU DIÊU - Trang 177

"Thời gian ta không có ở đây..." Ta cho rằng nhất định là hắn muốn

cảnh cáo ta, không để cho ta chạy loạn khắp nơi gây họa linh tinh, ai ngờ
hắn lại nói, "Nếu như nàng muốn cái gì thì cứ nói cho Ám La vệ biết là
được."

Ồ, yên tâm về ta như vậy sao?

Ta muốn trong lúc ngươi không có ở đây, nói cho Ám La vệ biết ta

muốn chiếm lấy vị trí Môn chủ của ngươi, bọn họ có đồng ý giúp ta không?

Dĩ nhiên, ta sẽ không nói ra những lời này.

Mặc Thanh nói xong lại trầm mặc, nhưng hắn vẫn chưa chịu đứng dậy.

Một lát sau, hắn mới quay đầu sang nhìn ta, đôi đồng tử màu đen phản
chiếu hình bóng ta cùng bầu trời đêm đầy sao. Hắn hỏi: "Nàng không có gì
muốn nói với ta ư?"

Ta lặng lẽ chớp mắt một cái.

Được được được, ta biết rồi, ngươi muốn ta thể hiện một chút quan

tâm âu yếm chứ gì? Muốn nghe thấy mấy câu lời ngon tiếng ngọt để an ủi
phải không? Chờ đến lúc ngươi lấy được thanh kiếm về còn phải khen ngợi
khích lệ nữa đúng chứ? Ta hiểu ngươi quá mà! Được thôi, ta đây sẽ làm hết
cho ngươi!!!

Vì vậy ta phủ tay mình lên tay hắn, nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay hắn để

cho nhiệt độ của hai người cùng sưởi ấm lẫn nhau.

Ta nói: "Sư phụ, ngài nhất định phải hết sức cẩn thận, đừng để bị

thương, sớm quay trở lại, ta sẽ nhớ đến ngài."

Chỉ Yên ở một bên giả vờ làm động tác nôn ọe ghét bỏ ta: "Nữ ma

đầu, ngươi giả tạo chết đi được!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.