CHIÊU DIÊU - Trang 231

khiến cho sư phụ bị thương được cơ chứ." Ta cầm Lục Hợp kiếm lên, khoa
tay múa chân hai cái, không nói ra câu trả lời như Mặc Thanh mong muốn.

Từ khóe mắt, ta liếc thấy Mặc Thanh thu lại ánh mắt lóe sáng vừa rồi,

khóe môi cong lên lúc này lại mang theo mấy phần tự giễu.

Ta tự mình đa tình phỏng đoán một chút, bộ dạng đó của hắn dường

như còn mang theo một chút bi thương.

Ta quét mấy đường kiếm, quay đầu nói với hắn: "Sư phụ, Lục Hợp

Thiên Nhất Kiếm này không có vỏ kiếm, e là tia sét trên thân kiếm sẽ ngộ
thương người khác mất." Ta chơi kiếm thì không sao, nhưng nếu Chỉ Yên
cầm kiếm thì chỉ sợ nàng tự mình làm bản thân bị thương thôi. Nên có thêm
cái vỏ kiếm thì ổn hơn.

Mặc Thanh nghe vậy cũng gật đầu: "Đúng là cần có một cái vỏ kiếm."

Vẻ mặt của hắn đã trở lại như cũ, sự thay đổi khi nãy chỉ như một khúc
nhạc đệm lướt qua.

Tất nhiên ta cũng chẳng nhắc lại làm gì. Ta nhoài người lên trên bàn

đọc sách của hắn nói: "Đưa Phật thì đưa đến tận tây thiên, sư phụ, không
bằng ngài cho ta nốt một cái vỏ kiếm đi." Ta thoáng cân nhắc, "Vỏ kiếm có
sẵn thì không nhiều, nhưng nhất định ở trên chợ sẽ có người nhận làm vỏ
kiếm..."

Mặc Thanh đồng ý, đặt bút xuống, đứng dậy: "Hiện giờ Phong Châu

thành vẫn còn náo nhiệt, chúng ta đi tới đó đặt thợ thủ công làm."

Hả, bây giờ á?

Tính tình của hắn cũng mạnh mẽ dứt khoát gớm nhỉ...

Một lát sau, Mặc Thanh mang theo ta đi tới Phong Châu thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.