CHIÊU DIÊU - Trang 234

trước phải có tám người dọn dẹp người đi đường, ở giữa thì có tám người
khiêng kiệu, tám người đi theo phía sau là để nghe ta la hét. Quần chúng
vây xem hai mắt sáng lên, khẽ khom người xuống, đó là bởi Lộ Chiêu Diêu
ta đang tới.

Hiện tại không so được với trước kia, thân phận khác biệt, không phô

trương được như thường lệ, vậy nên trong lòng ta không tránh khỏi có chút
kìm nén, mất mát. Nhưng ta vẫn chẳng phải sợ hãi, bởi vì đi bên cạnh ta là
Vạn Lục Môn chủ. Muốn bắt nạt mấy kẻ ở đây thì vẫn có thể ra tay dễ
dàng.

"Sư phụ, chúng ta đi mua vỏ kiếm ở đâu?" Ta hỏi Mặc Thanh.

Mặc Thanh liếc nhìn cái hẻm nhỏ trước mặt một cái: "Sắp đến rồi."

Đi vào trong hẻm nhỏ, tách khỏi âm thanh ồn ào và những ánh mắt dò

xét ở bên ngoài, Mặc Thanh đứng trước một cánh cửa gõ nhẹ ba tiếng. Chỉ
một lát sau, có người ở bên trong ra mở cửa. Đây là một tiểu viện khá bình
thường, nhưng người mở cửa lại không giống như những gia nhân thông
thường khác.

Ta vừa nhìn thấy "người" này thì nhất thời cảm thấy rất hứng thú, đưa

mắt nhìn từ trên xuống dưới quan sát một lượt: "Mộc Đầu Nhân (*) này
nhanh nhẹn quá nhỉ?"

(*) người đầu gỗ.

Toàn thân hắn được tạo thành từ các khối gỗ lớn nhỏ, giống như một

con rối gỗ không phải điều khiển bằng dây; hắn vừa khom người cúi chào
ta và Mặc Thanh, vừa há miệng nói: "Xin chào, ngài tìm ai?"

Trước khi chết, ta đã sớm biết trên giang hồ có người tu luyện Cơ

Quan Thuật, nhưng khi đó chưa ai có thể tạo ra được những thứ như thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.