CHIÊU DIÊU - Trang 282

Có lẽ Mặc Thanh cũng là bị như vậy, bị Thiên Lôi đánh liên tục vào

người, từ đó không ngừng làm thân thể hắn bị thương.

Mà lần trước ta có hỏi hắn, hắn lại chỉ bảo đó là vết thương nhỏ. Thậm

chí mấy ngày nay, hắn chưa hề tỏ ra có bất kỳ khác thường gì ở trước mặt
người khác.

Không ngờ ... hắn lại có thể ẩn nhẫn được như vậy.

"Bao lâu thì khỏi?" Mặc Thanh hỏi lại một lần nữa. Trong lời nói

không hề nhắc tới đau đớn mà cũng không có lấy một câu oán trách.

"Với tình hình hiện giờ thì có lẽ phải hơn một tháng mới ổn được." Cố

Hàm Quang bôi một lớp thuốc bột lên lưng Mặc Thanh giúp hắn cầm máu,
tạm thời ngăn lại tia chớp kia, "Nếu ngươi có thể đặt hết những chuyện
khác sang một bên, chuyên tâm bế quan tĩnh tọa thì chỉ mất khoảng mười
ngày thôi." Cố Hàm Quang băng bó một lớp vải mới, "Ngươi có thể
không?"

Mặc Thanh mặc quần áo, ánh mắt bình thản nhìn Cố Hàm Quang một

cái: "Ngươi có thể đi rồi."

Bộ dạng của Cố Hàm Quang xem chừng là cũng đã quen, theo thường

lệ dặn dò: "Đừng tiếp xúc với nước đấy." Hắn nói xong, chớp mắt một cái
liền rời đi.

Hiện tại ta nghĩ, nếu như trong vòng một tháng này, ta cầm một chậu

nước trực tiếp hắt vào vết thương của Mặc Thanh, dùng Lục Hợp Thiên
Nhất Kiếm chọc cho hắn một phát. Như vậy khả năng giết được hắn so với
lúc bình thường lớn hơn bao nhiêu?

Nhưng bây giờ, nhìn hắn tiếp tục dựa vào bàn đọc sách, ta lại chẳng

suy nghĩ nổi nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.