CHIÊU DIÊU - Trang 289

làm theo lời ta. Sau khi thoát ra liền ôm lấy cánh tay run rẩy: "Chỗ này u
ám quá đi."

Ta hỏi nàng: "Có nhìn thấy chợ quỷ không?"

Thân thể nàng cứng đờ: "Nó ở chỗ này hả?"

Ta sờ sờ cằm trầm tư, quả nhiên, thời gian ta nhập vào thân thể của

Chỉ Yên thì không nhìn thấy chợ quỷ; mà kể cả lúc Chỉ Yên tách hồn, nàng
cũng không thể nhìn thấy. Có lẽ là vì nàng vẫn đang còn sống, không giống
với những con quỷ khác. Lúc trước nàng đập đầu vào bia mộ của ta, cho
nên chỉ có thể nhìn thấy ta mà thôi, đồng thời thân thể của nàng cũng chỉ có
ta mới nhập vào được.

"Không nhìn thấy thì thôi, đợi ở chỗ này nhé, ta đi mua ít đồ cho

ngươi."

Chỉ Yên nóng nảy, một tay kéo giật ta lại. Ta nhìn bàn tay của nàng

đang giữ chặt lấy cánh tay ta, không nói câu nào. Chỉ Yên hỏi ta: "Ở... Ở
đây có quỷ phải không?"

"Hai chúng ta không phải là quỷ à?"

"... Khác nhau mà!"

Ta liếc mắt nhìn bà lão ở phía trước đang nhìn chòng chọc vào Chỉ

Yên một cái, xem ra, những con quỷ khác vẫn có thể trông thấy nàng giống
như bọn họ có thể nhìn thấy người sống vậy. Thấy bà lão kia càng lúc càng
bay đến gần Chỉ Yên, ta liền nói lớn: "Đừng nhìn nữa, nàng bị mù, không
trông thấy bà đâu."

Bà lão nói với ta: "Mù cũng không sao, bát tự phù hợp mới quan

trọng, con trai ta cũng đã chết, cô nương này có thể minh hôn với nó
không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.