CHIÊU DIÊU - Trang 307

"Là mấy thứ này phải không?" Ta cầm tờ giấy vừa mang về giơ lên

trước mặt Tư Mã Dung, "Đây là phương pháp ngươi định làm cho người ta
cải tử hồi sinh?"

Tư Mã Dung nhìn lướt qua, cười khổ: "Đúng thế. Những người đó tới

tìm ta, đoán chừng cũng là vì cấm thuật trong truyền thuyết đi. Năm đó ta
còn giữ lại xác của Nguyệt Châu, nhưng về sau ta phát hiện, trên đời này
không hề có cái gọi là thuật pháp cải tử hồi sinh nào cả. Nếu có thì những
người như chúng ta cũng không có cách nào chạm đến được."

Ta không lên tiếng.

"Lúc mới đầu ta thực sự không cam tâm, bất luận thế nào cũng muốn

tìm ra được biện pháp để vãn hồi, để đền bù. Nhưng cuối cùng cũng đành
phải chấp nhận. Ta muốn tìm cách đưa Nguyệt Châu trở về, nhưng nàng...
có lẽ đã không còn muốn ở bên cạnh ta nữa. Hoặc cũng có thể hiện tại nàng
đã bắt đầu một cuộc sống mới rồi, nghĩ như vậy, ta liền đưa thi thể của
nàng đi an táng. Thời gian trôi qua, coi như đã từ bỏ." Tư Mã Dung nhìn ta
một cái, "Từ nay về sau, cho dù có xảy ra chuyện gì khiến lòng ta gợn
sóng, ta cũng không quấy nhiễu nàng thêm nữa."

Ta lặng lẽ một hồi, sau đó nghiêm túc nói với hắn: "Ngươi có thể hoá

vàng mã cho nàng."

Tư Mã Dung bật cười: "Được." Hắn chuyển ánh mắt về phía Cố Hàm

Quang: "Hàm Quang, phải làm phiền ngươi đưa ta về Phong Châu thành
rồi."

Cố Hàm Quang nhíu mi: "Về nhanh vậy à?"

"Ta không dám nán lại lâu ở núi Trần Tắc."

Cố Hàm Quang im lặng trong chốc lát, sau đó dẫn Tư Mã Dung rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.