CHIÊU DIÊU - Trang 322

đi cùng với ta không..." Ta xoa xoa tay, nhẹ cắn môi dưới nhìn hắn, chớp
mắt một cái, bày ra dáng vẻ mà ta cho là khả ái nhất, ngầm truyền đạt cho
hắn biết ý đồ của ta.

Đuôi lông mày của Mặc Thanh khẽ động, ánh mắt lại có mấy phần vui

vẻ: "Nàng muốn ta đi cùng nàng?"

Ta thoáng giật mình, đúng là kỳ lạ, rõ ràng đó chính là ý đồ của ta,

nhưng khi bị hắn nhìn thấu, kết hợp với cái kiểu vừa nói vừa cười lại khiến
cho ta cảm thấy có chút xấu hổ.

Ta ho khan một tiếng, vội vàng đè xuống cảm giác kỳ dị trong lòng:

"Cẩm Châu thành nằm ở tận sâu trong thủ phủ của tiên môn, chưa nói đến
những việc Liễu Nguy đã làm với phụ thân ta, hiện giờ ta lại đang là đệ tử
của ngài... Tu vi thấp kém, nếu không ai có bảo hộ, chẳng may bị đám
người của Giám Tâm môn phát hiện... thì hỏng hết mọi chuyện."

"Nếu vậy thì cứ để Ám La vệ tiếp tục điều tra tin tức là được."

"Nhưng nhỡ đâu đó thật sự là phụ thân của ta thì sao... Chuyện này ta

trực tiếp đi đến đó sẽ tốt hơn."

"Nàng muốn đi tới đó?"

Ta dùng sức gật đầu thật mạnh. Muốn đi, đương nhiên là muốn đi,

không cần biết đám người tiên môn kia muốn làm cho ai sống lại, nếu là
người khác thì ta chẳng quản, nhưng nếu đó là kẻ thù của ta...

Thì ta sẽ khiến cho kẻ ấy phải xuống địa ngục một lần nữa.

Mặc Thanh im lặng chốc lát, sau đấy mới nói: "Ngày mai ta sắp xếp

ổn thỏa công việc trước rồi cuối ngày sẽ đi với nàng." Dường như mỗi lần
Mặc Thanh đồng ý với đề nghị nào đó của ta, hắn cũng đều thoải mái, hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.