CHIÊU DIÊU - Trang 347

Ta xỉa xói Chỉ Yên một câu, trong lúc nàng còn đang ngẩn người liền

đẩy nàng qua một bên, đi tới trước mặt Cầm Du nói: "Ngươi có biết Thẩm
Thiên Cẩm của Quan Vũ lâu không? Liễu Nguy nói tối nay lão ta sẽ hại
Thẩm Thiên Cẩm, giống như đã hại ngươi lúc trước để lấy máu của nàng.
Hiện tại ta phải đi gọi người tới giúp đỡ, còn ngươi mau chóng đi tìm Thẩm
Thiên Cẩm, dùng hết mọi biện pháp để bảo vệ nàng. Hành động của ngươi
càng lớn càng tốt, một lát sau ta sẽ quay lại ngay."

Cầm Du mới nghe ta nói được một nửa, hai mắt đã đỏ ngầu, tức đến

nghiến răng nghiến lợi, đợi ta nói xong, chẳng cần dặn dò thêm, ông ta lập
tức hóa thành một bóng đen thật lớn bay vụt vào không trung biến mất
ngay trước mắt ta.

Ta gọi Chỉ Yên một tiếng, "Đi, mau đi về thôi."

Chỉ Yên luôn miệng hỏi ta: "Ngươi nói đi? Rốt cuộc là có chuyện gì?"

Bay từ Giám Tâm môn về khách điếm cũng mất một khoảng thời gian,

ta tranh thủ kể hết mọi chuyện cho Chỉ Yên nghe. Sau khi nghe xong, Chỉ
Yên trầm mặc, giống như đang tiêu hóa hết những chuyện đó. Một lúc sau,
nàng mới lầm bầm lầu bầu nói: "Ở Giám Tâm môn nhiều năm như vậy mà
ta lại không hề biết ở dưới mặt đất lại cất giấu thi thể của Kim Tiên...
Nhưng vì sao... chẳng phải mọi người đều nói Kim Tiên hắn khoan dung độ
lượng, là người cao quý ư..."

Ta liếc nhìn Chỉ Yên một cái, xem ra công tác giáo dục tư tưởng của

đám người tiên môn này cũng khá tốt đấy chứ. Lạc Minh Hiên đã chết lâu
lắm rồi mà thế hệ tiểu bối như Chỉ Yên vẫn biết đến hắn.

"Nhưng vì cớ gì hắn sống lại mà phụ thân ta phải chết? Mạng của Kim

Tiên đáng giá còn phụ thân ta thì không sao? Thứ mà bọn họ cố gắng làm
cho sống lại kia... được coi là loại Kim Tiên gì đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.