CHIÊU DIÊU - Trang 348

Ta lạnh lùng cười một tiếng: "Còn là loại Kim Tiên gì nữa, cũng là

người tu tiên còn gì. Cái thứ dạng chó hình người..." Ta dừng một chút, đột
nhiên lại nhớ tới chợ quỷ, những kẻ đạo đức giả chuyên làm chuyện xấu tàn
độc sau lưng này, cứ đợi đến lúc biến thành quỷ rồi xem, cũng có chung
cảnh ngộ bị đối xử kỳ thị như ta thôi. Nghĩ như vậy, ta nhất thời cảm thấy
dễ chịu hơn một chút, nhưng không nhịn được lại bắt đầu suy nghĩ, ta phải
nghĩ ra biện pháp nào đó nhanh chóng biến bọn họ thành quỷ mới được.

Phải xúi bẩy Mặc Thanh ra tay tàn sát, tiễn hết mấy kẻ đó sang thế

giới bên kia.

Trong khi ta đang âm thầm bày mưu tính kế trong lòng thì Chỉ Yên

chợt hỏi ta một câu: "Tại sao lúc trước ngươi lại giết Kim Tiên ngay trong
ngày thành hôn của hắn?"

Ta nhìn khách điếm đã gần ngay trước mắt, nhàn nhạt đáp: "Bởi vì hắn

làm hại ta và người thân duy nhất của ta."

Chỉ Yên ngẩn ra, tiếp tục hỏi: "Người thân của ngươi ư? Là ai thế?"

Trên giang hồ, không một ai biết Lộ Chiêu Diêu ta còn có một thân

nhân, nhưng ta lại nhớ rất rõ. Lúc ta còn nhỏ, cố hương của ta là một nơi
rừng thiêng nước độc, người trong tộc cứ dần dần biến mất, thậm chí trong
ký ức của ta không hề có một chút hình ảnh nào của cha mẹ mình. Cuối
cùng chỉ còn lại ta và ông ngoại cùng nhau sống ở trong khe núi tối om om.
Ông ngoại cả ngày chỉ biết uống rượu, uống đến say khướt, sau khi tỉnh lại
mới nhớ dạy cho ta một ít công pháp.

Ta nhớ rõ ông ngoại đã từng nói, những người khác muốn làm điều gì

đều có thể tự mình lựa chọn, tu tiên tu ma hay tu cái gì đó đều có thể chọn
được, nhưng chỉ riêng có tộc người của chúng ta là không có cái quyền đó.
Bởi vì chúng ta sinh ra đã là ma, chỉ có thể tu ma mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.