CHIÊU DIÊU - Trang 360

Mũi kiếm chọc thẳng vào tường, phải hơn ba tấc, có thể thấy ả ta dùng

lực lớn đến mức nào.

Động tác đá cửa của ta quá lớn, chiêu thức ném bồn hoa lại gấp gáp,

Liễu Tô Nhược lập tức quay đầu, hung hăng trừng ta: "Lại là người nào
dám phá hỏng đại sự của ta!"

Chữ "lại" này có thể nói là dùng thực tài tình, nơi này chỉ có hai nữ

nhân, Thẩm Thiên Cẩm là người bị hại chưa nói tới chuyện phá đám, mà ta
là người "Lại tới phá hỏng", thì rất có thể là đã có ai đó tới phá hỏng
chuyện tốt của ả một lần.

Ta lạnh lùng cười một tiếng: "Lão yêu bà, ngươi hại chết phụ thân ta,

chẳng lẽ ta không thể tới đây để báo thù hay sao?"

Ta nhập nhờ vào thân thể của Chỉ Yên, kêu ả một tiếng "lão" vốn là

chuyện đương nhiên, nói ra cũng thấy hợp tình hợp lý. Liễu Tô Nhược
nghe vậy, mặt có hơi ngẩn ra, nhưng quả nhiên không hổ là lão yêu bà, ả
lạnh lùng hừ một tiếng: "Thì ra là nữ nhi của Cầm Du. Ta còn đang buồn
phiền vì không có cách nào tìm được ngươi, ngươi lại tự đưa mình tới cửa.
Lần này thì tốt rồi, ta không cần đến vật thay thế này nữa."

Ả rút trường kiếm trên vách tường ra, đúng lúc này, Thẩm Thiên Cẩm

xụi lơ ở góc tường mở một thuật pháp trong lòng bàn tay, thân hình khẽ
động, nhanh chóng đứng chắn trước người ta. Nàng đưa tay ngăn ta lại, bảo
vệ ta ở phía sau, sắc mặt tái nhợt, giọng nói khàn khàn, nhưng sống lưng
vẫn đứng thẳng tắp. Nàng nói: "Mau đi đi, đi gọi bá phụ của ngươi tới giúp
đỡ."

Ồ, nàng cũng biết cơ à.

Mà thực ra thì cũng không có gì kỳ lạ, Thập Đại Tiên Môn vốn dĩ luôn

giao lưu với nhau, với thân phận của Chỉ Yên đương nhiên sẽ thỉnh thoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.