CHIÊU DIÊU - Trang 359

Trong lòng ta, đã theo bản năng xếp hắn vào nhóm người một nhà rồi.

Một mình ta lao vào Giám Tâm môn.

Ở bên ngoài sương phòng phía đông, Mặc Thanh và Liễu Nguy đang

chiến đấu kịch liệt. Liễu Nguy không chiếm được thượng phong, nhưng lão
ta dựa vào chuyện đang ở trong Giám Tâm môn, có trận pháp hỗ trợ, còn
có Tiên kiếm dùng mãi không hết. Những thanh kiếm này ẩn trong từng
chỗ trong Giám Tâm môn, Liễu Nguy điều khiển kiếm, thỉnh thoảng khuấy
động trận pháp, mượn lực của Tiên kiếm để chống lại Mặc Thanh.

Ta tạo ra một kết giới hộ thể, tránh ở một bên theo dõi, phát hiện ra

chiêu thuật của Liễu Nguy, lão ta căn bản không có ý định quyết chiến với
Mặc Thanh, mà chỉ đang cố gắng trì hoãn thời gian mà thôi. Lão đang dẫn
Mặc Thanh càng lúc càng đi xa ra khỏi sương phòng!

Khi nãy Mặc Thanh đi gấp, ta còn chưa kịp nói rõ ràng nguyên nhân

với hắn, hắn chỉ biết là ta bảo hắn cứu Thẩm Thiên Cẩm, nhưng hắn lại
không biết rốt cuộc Thẩm Thiên Cẩm đang ở chỗ nào, cũng không biết đám
người Giám Tâm môn muốn dùng Thẩm Thiên Cẩm để làm cái gì.

Ta tìm cơ hội, thừa dịp Mặc Thanh dốc sức áp chế Liễu Nguy, nhảy

vào trong sương phòng.

Một cước đạp tung cửa phòng ra,Thẩm Thiên Cẩm ở trong phòng

đang dùng tay che lại vết thương trên cổ không ngừng chảy máu, sắc mặt
tái nhợt suy yếu đứng ở góc phòng. Liễu Tô Nhược cầm kiếm đứng ở trước
mặt nàng, chuẩn bị đâm một đao xuống, chấm dứt tính mạng của Thẩm
Thiên Cẩm. Ta tiện tay chộp lấy bồn hoa Vân Trúc ở bên cạnh ném vào bên
trong. Bồn hoa liệng một vòng trên không trung, "bốp" một tiếng nện vào
mu bàn tay của Liễu Tô Nhược, khiến trường kiếm đi lệch hướng, đâm vào
bức tường ngay cạnh tai Thẩm Thiên Cẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.