CHIÊU DIÊU - Trang 479

Gió bên tai lay động, bóng đen lướt thoáng qua bên người.

Ta ngẩng đầu, một chiếc áo bào đen đang chắn trước mặt ta, gió nhẹ

làm tay áo hắn phớt qua mặt ta, mũi kiếm của Lạc Minh Hiên dừng cách
tim ta một tấc, tay Mặc Thanh hờ hững nắm cổ Lạc Minh Hiên, khinh
thường nói:

"Có ta tới bảo vệ Lộ Chiêu Diêu."

Vân đạm phong khinh, tựa như từ nơi xa xôi mà tới, lại như hồng thủy

cuộn trào ra tự đáy lòng.

Thân ảnh của hắn như chống cả bầu trời bao la trên đầu ta. Cứu lúc ta

nguy hiểm, bảo vệ ta lúc gian nguy. Đến lúc này ta không thể nào không tin
vào số mệnh.

Thì ra tất cả đều là ý trời. Trên đời thật sự còn có một người có thể

cứu từ tính mạng cho đến tâm hồn ta.

Chớp mắt một cái, gương mặt Lạc Minh Hiên phía dưới còn đang

ngạc nhiên, ma khí trong tay Mặc Thanh lớn mạnh. Chỉ nghe "Bùm!" một
tiếng, dường như muốn nổ tung đầu của Lạc Minh Hiên. Ta ngưng thần, chỉ
chốc lát sau, thân ảnh của Lạc Minh Hiên lại xuất hiện trên bậc thang của
Minh Phượng điện, cách xa mười trượng.

Bóng người trong tay Mặc Thanh dần dần hóa thành một cỗ kim

quang rồi biến mất.

Hắn ta lau máu trên mặt: "Ma vương..." Không để cho hắn kịp nói hết

câu, Mặc Thanh không chút đạo lý mà phóng nội lực ra chấn động bốn
phía.

Áp lực cực lớn từ trên trời giáng xuống, đập nát phần còn lại của Minh

Phượng điện, phảng phất như có tức giận ngập trời, ngoại trừ ta và hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.