CHIÊU DIÊU - Trang 56

Ta đợi hắn tỏ thái độ, đợi một hồi lâu, ai ngờ hắn lại chỉ mở miệng nói

ra ba chữ: "Không thể nào." Hắn cúi đầu, tự lẩm bẩm một mình, "Nếu nàng
vẫn ở đây thì nhất định sẽ tìm tới ta trước."

Ô, tên quái dị này thế mà lại hiểu rõ lòng ta. Ta ở nơi trần thế này, tiếc

nuối lớn nhất chính là cuối cùng không thể dẫn ngươi ùng đi. Nếu ta có thể
sống lại, dĩ nhiên điều đầu tiên là phải tới tìm ngươi, sau đó dẫn ngươi đi.

Giống như bây giờ.

Tuy nhiên lúc này ta không thể nói như vậy được, chỉ đành bao rằng:

"Ta cũng không biết vì sao nàng lại chỉ tới tìm ta, có lẽ... là do lần trước ta
đập đầu vào bia mộ của nàng, bị nàng ám phải ... Nàng ở trong mộng rất
dọa người, ta cũng chỉ bất đắc dĩ bị ép buộc mà thôi... Môn chủ, ta xông
vào cấm địa hai lần, nhưng không thể trách ta được nha."

Ta tội nghiệp nhìn hắn, bởi vì lúc nãy CHỉ Yên vừa mới khóc, cho nên

hốc mắt vẫn còn cảm giác chua xót. Ta cố gắng trợn mắt không chớp, chỉ
một lát sau ánh mắt yếu ớt lại tràn đầy lệ quang.

Hắn yên lặng nhìn ta hồi lâu.

Trong lòng ta hiểu rõ, ở trước mặt người của Vạn Lục môn mà tỏ ra

đáng thương cũng chẳng có tác dụng gì nhiều. Lần trước Mặc Thanh đã
đưa ta ra ngoài, hôm nay ta giả bộ đáng thương, nếu như có thể có tác dụng
thì nhất định là bởi...

"Đứng lên đi."

Hắn bỏ qua cho ta, trong lòng ta âm thầm nhận định, quả nhiên, Mặc

Thanh này hẳn là cảm thấy có hứng thú với gương mặt của Chỉ Yên!
Không nỡ giết đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.