CHIÊU DIÊU - Trang 57

Mặc Thanh liếc khóe mắt nhìn ta: "Nàng ở trong mộng của ngươi như

thế nào?"

"Người nào? Nữ ma đầu Lộ Chiêu Diêu sao?" Ta xem xét sắc mặt

Mặc Thanh một chút, cân nhắc nói, "Nàng ấy à, sắc mặt tái nhợt, dưới đùi
không có chân, dáng vẻ ngoan lệ..." Ta vừa nói vừa thấy Mặc Thanh hoài
nghi híp mắt, biết hắn đang dò xét lời nói của ta, vì vậy ta lập tức dùng
chính tình cảm thật của mình, nói thẳng: "Thật ra nàng và người sống cũng
chẳng có gì khác nhau, chỉ là nàng hận ngươi. Nàng nói ngươi đoạt mất vị
trí của nàng, hại tính mạng nàng. Nàng muốn quay về tìm ngươi báo thù."

Những người có mặt ở Kiếm mộ năm đó hẳn là đều bị khí tức của

Kiếm Vạn Quân khi xuất thế giết sạch. Người đời có suy đoán đến thế nào
cũng không thể tin được việc ta bị Mặc Thanh giết chết.

Hiện tại, ta nói ra một chuyện chỉ có hắn và ta biết, có thể... sẽ xóa bỏ

được hoài nghi của hắn.

Quả nhiên, Mặc Thanh nghe xong liền trầm mặc, một hồi lâu sau hắn

mới quay đầu, nhìn chăm chú vào tấm bia vô tự của ta.

Hồn phách của Chỉ Yên đang đứng ở hướng đó, nàng ngơ ngác nhìn

Mặc Thanh cho đến khi hắn cúi đầu.

Hắn nỉ non một tiếng: "Vậy vì sao vẫn chưa tìm đến?."

A ha, lại còn khiêu khích ta nữa.

Ta thật muốn xắn tay áo.

Nhưng rất nhanh ta điều chỉnh lại tâm tình của mình, bây giờ không

phải là lúc dùng cứng đối cứng với Mặc Thanh. Ta nén lại tức giận, nhắc
nhở bản thân phải nhẫn nhịn, đi đường vòng cứu quốc, không thể xúc động
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.